Văn án:
“Năm mười lăm tuổi, Khương Linh Lung bị ép gả cho Tứ vương gia hai chân tàn phế, Mộ Dung Hằng.
Nghe đồn sau khi đánh giặc bị thương, Mộ Dung Hằng không thể viên phòng được.
Thành thân chưa được bao lâu, Khương Linh Lung mang thai.
Mọi người đều kinh ngạc: Hài tử là con ai?
Khương Linh Lung đỏ bừng mặt tức giận, “Đương nhiên là của tướng công ta!”
“Không phải tướng công của ngươi không được sao?!”
Khương Linh Lung bảo vệ tướng công của mình như mạng: “Tướng công của ngươi mới không được! Cả nhà tướng công của ngươi mới không được!”
***
Khương Linh Lung là cháu gái thừa tướng đương triều, song vì mồ côi từ nhỏ, không quyền không thế nên luôn bị phủ thừa tướng coi rẻ khinh thường. Trong suy nghĩ của họ, dù mang danh nhị tiểu thư phủ thừa tướng, nhưng suy cho cùng Khương Linh Lung cũng chỉ là một kẻ ăn nhờ ở đậu mà thôi, bởi vậy chẳng ai thèm ngó ngàng đến nàng ngoài nha hoàn thân cận và người vú già đã chăm nàng từ thuở bé. Có thể nói, cuộc sống của Khương Linh Lung ở phủ thừa tướng rất nhàm chán, tẻ nhạt, có lúc phải chịu uất ức nhưng nhìn chung cũng không có biến cố gì quá lớn.
Mãi cho đến khi có thánh chỉ tứ hôn với Tứ vương gia ban xuống, cả phủ thừa tướng một trận gà bay chó sủa, trong lúc hỗn loạn ấy, thừa tướng đương triều - người cậu đã lâu không gặp của Khương Linh Lung mang theo “tin dữ”, gõ cửa căn viện hẻo lánh của nàng.
Nhận được thánh chỉ tứ hôn đáng ra phải là chuyện mừng, nhưng cả nhà thừa tướng lại không ai vui nổi. Nếu là mấy năm trước, nhận được tin nhi nữ nhà mình sắp trở thành Vương phi của Tứ Vương gia, chắc chắn họ sẽ đốt pháo ăn mừng; nhưng thánh chỉ đến lúc này thì lại chỉ hận không thể kháng chỉ ngay lập tức.
Tứ Vương gia trước kia là người tình trong mộng của biết bao cô nương, từng cầm quân chinh chiến bắc nam, là người tài giỏi hiếm có; thế nhưng lần ra trận trước hắn bị người khác ám toán, thành ra liệt cả hai chân, từ một người đứng trên đỉnh cao lại đột ngột phải chịu đả kích lớn đến thế, địa vị cũng không còn được như xưa.
Nhà thừa tướng không cam lòng gả nhi nữ cho một người tàn phế, trăm lo ngàn tính, cuối cùng chợt nhớ ra phủ thừa tướng còn một vị tiểu thư nữa, chính là Khương Linh Lung bị ghẻ lạnh lâu nay.
Thánh chỉ chỉ nói rằng tứ hôn cho tiểu thư phủ thừa tướng với Tứ Vương gia, không nói rõ là vị tiểu thư nào; do vậy nhà thừa tướng lợi dụng kẽ hở này, đưa Khương Linh Lung đi thế chỗ.
Vậy là cuộc sống vợ chồng của Khương Linh Lung và Tứ Vương gia bắt đầu.
Ban đầu Khương Linh Lung cũng nghĩ rằng gả cho Tứ Vương gia, cuộc đời nàng xem như cả đời thủ tiết mất rồi, bởi người ta vẫn đồn thổi Tứ Vương gia vì bị liệt chân nên ngay cả chỗ ấy cũng “không được”, tóm lại là nàng thiệt. Ngay cả lúc đón dâu, đêm tân hôn, Tứ Vương gia cũng không hề xuất hiện, lại càng khiến nàng nghĩ có lẽ vị Vương gia này cũng chẳng ưa mình.
Nhưng vào buổi sáng ngày thứ hai, khi thấy Tứ Vương gia lẫy lừng một thời bấy giờ lại bất lực bảo vệ tôn nghiêm của mình như vậy, bị ngã khỏi xe lăn nhưng cũng nhất định không cho ai nhìn thấy, không cho ai giúp đỡ, hắn hận nhất kẻ nào cho rằng hắn tàn phế vô dụng. Khương Linh Lung lại cảm thấy thương người này hơn là ghét, đồng thời cũng âm thầm thề sẽ chăm sóc thật tốt cho tướng công nhà nàng.
***
Mộ Dung Hằng có nằm mơ cũng không ngờ rằng, hắn chỉ qua loa đồng ý chuyện kết hôn, ai ngờ lại thu về được một bảo bối Khương Linh Lung. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Mộ Dung Hằng vốn là thiên kiêu chi tử, hắn là đã từng là người quyền thế nhất, tài giỏi nhất, là đối tượng khiến bao kẻ ghen ghét và ái mộ. Chuyện bị liệt hai chân chẳng khác nào một đòn đau đánh vào lòng tự trọng của hắn, hắn chán ghét tất cả, tính tình cũng trở nên nóng nảy bạo lực.
Hắn không thể chấp nhận được việc người khác nhìn mình như một phế nhân, càng không chấp nhận được sự thật rằng bản thân đã thật sự tàn phế. Sau khi gặp biến cố ấy, Mộ Dung Hằng chưa từng nghĩ rằng sẽ có ai ở bên tình nguyện chăm sóc hắn, cho đến khi Khương Linh Lung xuất hiện.
Nàng hồn nhiên vô tư như vậy, ngay lần gặp đầu tiên sau đêm tân hôn đã xuống bếp làm đồ ăn sáng cho hắn, vì hắn mà xù lông đối địch với thái tử. Thế giới xám xịt của Mộ Dung Hằng đột nhiên có nàng, trở nên rạng rỡ, vui tươi biết nhường nào.
Cũng bắt đầu từ lúc ấy, Mộ Dung Hằng biết cái gì là toàn tâm toàn ý chăm sóc một người. Nàng vì hắn nấu ăn, hắn bèn ăn cho kỳ hết, thậm chí còn tấm tắc khen ngon dù đồ ăn nàng làm không quá mặn thì lại quá nhạt; hôm cùng nàng về phủ thừa tướng lại mặt, hắn lại vì nàng mà cảnh cáo tể tướng đừng mưu đồ gì bất chính với nàng nữa.
Nàng vì hắn mà mới mười lăm tuổi đã mặt đỏ tai hồng đọc xuân cung đồ, muốn sinh cho hắn một đứa con khỏe mạnh, hắn lại vì nàng đau lòng bởi bản thân tàn phế, thậm chí còn sợ nàng lỡ làng mà định ly hôn… Hai người ta quan tâm phía này, người quan tâm bên nọ, vô cùng tỉ mẩn ấm áp.
Nhờ có Khương Linh Lung mà Mộ Dung Hằng sau bao ngày mỏi mệt cuối cùng cũng cảm thấy cuộc đời thật đáng sống, cũng nhờ có Mộ Dung Hằng mà Khương Linh Lung thoát ra được khỏi phủ thừa tướng lạnh lẽo kia, có cuộc sống riêng của mình.
Nhờ có nàng, mà hắn, “Hiện tại, đột nhiên muốn được sống.”
***
“Mộng nhu tình” là một câu chuyện ấm áp, nhẹ nhàng, vô cùng thích hợp để đọc thư giãn sau một ngày mệt mỏi căng thẳng.
Khương Linh Lung từ nhỏ sống trong cảnh bị phủ thừa tướng ghẻ lạnh, nhưng may mắn có Tôn ma ma và nha hoàn hầu cận luôn chăm lo cho nàng; Mộ Dung Hằng được hoàng thượng ưu ái, thái hậu thương yêu, song lại lớn lên trong vô vàn những âm mưu hiểm độc, không khỏi cảm thấy cô đơn trong lòng, ngày sau hắn bị liệt nửa người dưới thì lại càng cô độc hơn nữa.
Nhưng mà Khương Linh Lung xuất hiện, mang theo ánh sáng chiếu rọi thế giới tăm tối của hắn, nàng quan tâm hắn thật lòng, chẳng chút chi li vụ lợi. Người ta đối tốt với hắn để đòi hỏi ở hắn thứ gì đó, hoặc không thì là ngầm chờ thời để đâm cho hắn một nhát dao, còn Khương Linh Lung nàng lại vỗ ngực tự bảo sẽ bảo vệ tướng công, chăm sóc tướng công suốt đời.
Một tiểu cô nương mười lăm tuổi mà khẩu khí lớn như vậy, khẳng định rằng mình sẽ bảo vệ Tứ Vương gia một thời lừng lẫy, khiến cho người ta vừa buồn cười lại vừa cảm động.
Tình cảm giữa Khương Linh Lung và Mộ Dung Hằng phát triển khá nhanh, nhưng lại không tạo cho người đọc cảm giác quá bất hợp lý. Mình thấy hai người rất đáng yêu, Khương Linh Lung tính tình trẻ con, nhân hậu lại cố chấp; Mộ Dung Hằng ngoài lạnh trong nóng, không quan tâm đến người khác nhưng lại đối xử với nàng hết mực dịu dàng.
Cái lần mà Khương Linh Lung theo Mộ Dung Hằng đi tìm đại phu chữa chân cho hắn mà gặp thích khách ấy lại càng tô đậm thêm tình cảm của hai người: vì người kia mà hi sinh, vì người kia mà chịu khổ, không một lời oán thán.
Trước kia Mộ Dung Hằng chỉ hận đôi chân bại liệt này khiến hắn không thể thực hiện mộng lớn của mình, còn giờ đây khi có Khương Linh Lung, hắn lại hận đôi chân này vô năng khiến nàng phải chịu khổ. Giữa trời đông rét mướt, Khương Linh Lung chật vật dầm mình dưới suối bắt cá, nấu ăn cho tướng công nhà mình, khiến Mộ Dung Hằng đau lòng khôn xiết.
Nàng nhỏ bé là thế, yếu ớt là thế, giờ lại phải vì hắn mà làm những việc này, ấy là chưa kể, sau đó còn vì hắn mà hạ mình cúi đầu xin người ta cứu giúp, xin người ta hãy cứu lấy đôi chân của hắn...
May mà trời không phụ lòng người, sau bao sóng gió, cuối cùng hai người cũng viên mãn bên nhau.
“Mộng nhu tình” không phải là một truyện quá xuất sắc, nhưng mình khá thích cách tác giả xây dựng không khí truyện, đọc rất thoải mái. Ngoài cặp đôi chính là Mộ Dung Hằng và Khương Linh Lung thì còn đôi phụ cũng rất đáng yêu. Đặc biệt là đàn ông trong truyện đều thuộc đảng “đội vợ lên đầu trường sinh bất tử” cả :”> thê nô lắm cơ, vậy nên bạn nào thích ngọt sủng thì đừng ngại ngần mà nhảy hố này nhé.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban