Ngay tại khoảnh khắc Lục Mang rơi xuống bờ vực sâu thẳm, ranh giới giữa sự sống và cái chết hoàn toàn mỏng manh như sợi tơ.
Lúc đó, Lục Mang đã mỉm cười, để người con gái mình yêu biết được một điều.
"Anh yêu em, em sống, anh sẽ sống, cũng nhất định sẽ trở về!"
Thời gian quay ngược trở lại.
Thời điểm Lục Mang và Ninh Trừng gặp nhau lại là trong một tình huống dở khóc dở cười.
Vì hiểu nhầm anh tên biến thái giết người phanh thây, nên Ninh Trừng đã lập tức đuổi theo đến tận cửa nhà anh.
Tình huống này xảy ra có lẽ cũng xuất phát từ bản năng nghề nghiệp của Ninh Trừng. Cô vốn là một bác sĩ pháp y có năng lực, kỹ thuật cũng vô cùng điêu luyện.
Tuy vậy, thân là một bác sĩ pháp y, nhưng Ninh Trừng bẩm sinh đã mất đi khứu giác, một giác quan quan trọng đối với ngành nghề này. Thế nhưng bù lại, cô lại có một giác quan khác, đó là giác quan thứ sáu. Mà cô còn có thể linh hoạt sử dụng giác quan ấy để giải quyết các vấn đề có liên quan đến sự khiếm khuyết của bản thân mình.
Lục Mang là một người đàn ông tài giỏi, với sự thông minh, nhạy bén, anh chính là miếng mồi béo bở của FBI Mỹ và Scotland Yard Anh quốc.
Không có vụ án nào mà Lục Mang không thể giải ra. Bất kể là vụ án đó có từng đi vào ngõ cụt thì anh đều có thể giải mã nó bằng một cách bất ngờ nhất. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Với biệt danh “con rồng Trung Hoa”, Lục Mang đã quay lại Trung Quốc, tham gia vào viện nghiên cứu với vai trò là nhà phân tích tâm lý tội phạm. Cũng nhờ đó mà anh và Ninh Trừng có cơ hội gặp nhau.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Ninh Trừng, Lục Mang đã phát hiện cô mất khả năng sử dụng khứu giác. Thế là người đàn ông này sẵn sàng loại cô khỏi viện nghiên cứu. Nhưng may mắn thay, nhờ tình huống hiểu nhầm dở khóc dở cười kia, cô có cơ hội thể hiện năng lực của mình. Và cuối cùng thành công tham gia vào viện nghiên cứu với vai trò là bác sĩ pháp y kiêm cả trợ lý của Lục Mang.
Hai người đồng hành với nhau qua các vụ án hóc búa, cùng nhau đối mặt với các tên sát nhân biến thái, tâm lý vặn vẹo đến khó tin. Bên cạnh đó là cuộc sống thường nhật của anh và cô khi hai người ở bên nhau với vai trò đồng nghiệp, cấp trên cấp dưới.
Ninh Trừng chỉ mới hai mươi tư tuổi, trong công việc cô là một người cẩn trọng. Cô luôn cố chấp với những gì mình muốn có và muốn theo đuổi.
Cũng giống như khi Ninh Trừng nhận ra tình cảm của mình dành cho Lục Mang đã không chỉ đơn thuần là tình bạn nữa, mà đó là tình cảm nam nữ, đương nhiên cô sẽ không chọn từ bỏ ngay. Cô ngây thơ, đơn thuần một cách đáng yêu như vậy.
Thế nên, Ninh Trừng dùng muôn vàn cách thức để theo đuổi Lục Mang. Từ cốc latte với trái tim mà cô dành mấy ngày trời để học cách làm, khắc một trái tim lên quả quýt, hay đàn cho anh nghe một bài hát để nói thay tình cảm trong lòng mình.
Ấy thế mà, “trai thẳng” Lục Mang lại như người ngoài cuộc, hoàn toàn không hiểu phong tình gì cả. Anh tựa như một cậu thiếu niên hồn nhiên, hoàn toàn phớt lờ những ám chỉ tình cảm của Ninh Trừng.
Để rồi đến khi Ninh Trừng thật sự muốn từ bỏ thì đến tận lúc này, Lục Mang mới nhận ra tình cảm của bản thân.
Thế là Lục Mang lại dùng mọi cách để theo đuổi cô trợ lý nhỏ của mình. Nhưng người ta vẫn thường có câu “ngược vợ sướng nhất thời, tán lại mất cả đời”. Tình cảnh của Lục Mang lúc này thật bi thảm chẳng khác gì Ninh Trừng lúc trước cả.
Nhưng khi cả hai lâm vào nguy hiểm thì họ mới nhận ra tình cảm chân thành từ đối phương. Lúc Lục Mang bị nhốt trong căn phòng với quả bom hẹn giờ chỉ còn mười phút sẽ phát nổ ấy, cả người Ninh Trừng như rơi vào hầm băng, lạnh lẽo, sợ hãi và tuyệt vọng vô cùng.
Giây phút đó, “cô chưa từng hối hận như vậy, những chuyện muốn làm, mãi cho đến cuối cùng mới phát hiện không còn thời gian để làm nữa.”
Tình yêu của Lục Mang và Ninh Trừng có lẽ xuất phát từ những giây phút ở bên nhau, cùng làm việc, cùng ăn cơm, cùng đi siêu thị mua thức ăn,… Nhưng tình cảm ấy lại thêm bền chặt khi trải qua hiểm nguy.
“Thân là một pháp y nhân chủng học danh tiếng, Ninh Trừng trời sinh khiếm khuyết một năng lực cần có của pháp y, nhưng lại có được một loại năng lực đặc thù khác: Giác quan thứ sáu. Chỉ là, cô có thể tiên đoán rất nhiều chuyện, lại chưa từng tiên đoán được, cô sẽ có được một người bạn trai chứa đựng vô vàn sự đáng yêu và cưng chiều cô đến thế.
Lần đầu tiên gặp gỡ, anh cười nhạo cô chơi đàn guitar như phối nhạc cho phim kinh dị, nhưng sau này mỗi lần cô đàn, anh luôn có dáng vẻ rất hưởng thụ.
Ngày đầu tiên đi làm, là sếp của viện nghiên cứu, anh ra lệnh rõ ràng cấm tình yêu công sở, không bao lâu liền dốc sức theo đuổi cô, biến thành một tên cuồng vả mặt.”
Ninh Trừng thích ăn quýt, Lục Mang thích ăn chanh. Cô không có khứu giác, anh lại bị mù màu.
Thế nhưng, khi cô gặp anh, người đàn ông trầm ổn cao quý ấy, thế giới vốn không sắc không vị của cô, lại trở nên chua chua ngọt ngọt, có sắc có hương.
Còn anh, người đàn ông luôn chỉ nhìn thấy một màu xám xịt u ám và đơn điệu, nhưng sau khi gặp cô gái ấy, thế giới của anh trở nên đủ sắc đủ màu, rực rỡ xinh đẹp.
Tình cảm của Ninh Trừng và Lục Mang không tự nhiên mà có, tuy anh là một người khô khốc, miệng lưỡi thẳng thắn, nhưng khi yêu cô, anh biết cách chăm sóc một người, biết cách yêu thương, chiều chuộng một người, nắm rõ sở thích của cô gái mình yêu. Vì cô, một người chưa từng vào bếp như anh lại không màng phỏng tay mà học cách nấu cơm.
Xa cách nhau ba năm, nhưng khi gặp lại, tình cảm của Lục Manh và Ninh Trừng vẫn vẹn nguyên, họ vẫn dành cho nhau một tình cảm sâu đậm và bền chặt nhất. Câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp này đã khép lại với một gia đình có anh, có cô và cả ba đứa trẻ đáng yêu họ Lục nữa.
Sau khi đọc xong bộ truyện “Mùa Quýt Chín” này, dường như chính mình cũng tin rằng tình yêu có màu sắc và hương vị của riêng nó, một màu sắc và hương vị mà chỉ hai người yêu nhau với cảm nhận được. Cũng giống như tình yêu có vị chua ngọt của chanh và quýt như Lục Mang và Ninh Trừng vậy.
Đây là một bộ truyện trinh thám, tình tiết truyện đan xen giữa các vụ án ghê rợn và những giây phút ngọt ngào của cặp đôi chính. Bên cạnh đó còn có các nhân vật phụ góp phần khiến bộ truyện tạo nên sức hút đối với mình.
Vì vậy, mặc dù "Mùa Quýt Chín" không phải xuất sắc nhất nhưng vẫn đáng để đọc thử ạ.
____
“ “: Trích từ truyện.
Rv: Nhiên Tú Nữ
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban