Năm tháng nhu tình

Năm tháng nhu tình

Văn án:

 

“Năm mười tám tuổi, Minh Chúc đã có người mình muốn cưới, liền học theo bà ngoại tự thêu cho mình một bộ đồ cưới làm hồi môn.

 

Năm hai mươi tuổi, cô rao bán bộ áo cưới đó trên Taobao, bởi vì tuổi nhỏ vụng về, bộ đồ gấm Tô Châu kia vẫn mãi không bán được. Đến nửa năm sau, bỗng có người tìm đến muốn mua.

 

Vài ngày sau, một người đàn ông mang theo hồi môn của cô mở cửa nhà, một thân quân trang rất đẹp trai, bình tĩnh nhìn cô. Anh nhanh chóng bước vào nhà cô, tìm đồ dùng, dẫm lên giường cô, đính chắc của hồi môn đó vào đầu giường.

 

Toàn bộ quá trình không nói với cô lời nào.

 

Cuối cùng, ném công cụ đi, anh nhìn về phía cô: “Bán hồi môn đi, em xem tôi như chết rồi đấy à?”

 

——

 

Cho dù anh lòng dạ sắt đá, cũng không chịu nổi cô dịu dàng như nước.”

 

*****

 

Nếu hỏi tôi cảm nghĩ đầu tiên khi đọc “Năm tháng nhu tình” của Mạch Ngôn Xuyên là gì, tôi chắc chắn sẽ trả lời rằng: “Không thích nữ chính”.

 

Đúng vậy, tôi không thích Minh Chúc. Trong mắt tôi, cô ấy đỏng đảnh, làm màu, thích gì làm nấy. Nhưng càng đọc, tôi càng thấm thía một câu nói: “Nếu anh ấy thích bạn, bạn làm mình làm mẩy với anh ấy, đó là hứng thú trong tình yêu. Nếu anh ấy không yêu bạn, bạn chẳng khác nào làm trò cười”. Lust Aveland

 

Tôi thấy Minh Chúc đỏng đảnh, không biết điều bởi tôi không thích cô ấy. Còn đối với Lục Trác Phong, Minh Chúc càng tỏ thái độ với anh bao nhiêu, anh càng yêu chiều, xót xa cô ấy bấy nhiêu. Bởi suy cho cùng, tổn thương mà cô ấy phải chịu là do anh gây ra.

 

Minh Chúc và Lục Trác Phong quen biết nhau qua một người bạn chung. Khi đó Minh Chúc vẫn còn là một cô nhóc chưa trưởng thành, thích mặc sườn xám và thích bám lấy anh. Minh Chúc thích Lục Trác Phong, là kiểu thích đơn thuần, trong sáng của thiếu nữ mới lớn, nhưng không vì thế mà tình cảm cô dành cho anh kém phần sâu đậm, nghiêm túc. Cô gái nhỏ 18 tuổi vì anh mà học bà ngoại may đồ cưới làm của hồi môn, chờ một ngày cô trở thành vợ của anh. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Còn Lục Trác Phong, anh có thích Minh Chúc không? Tôi tin là có. Nếu không anh đâu có chiều chuộng tới mức chỉ cần cô gọi sẽ mang đồ tới cho cô. Nếu không anh đâu có nhường nhịn mỗi khi cô giận dỗi, không vui. Nếu không anh đâu có xót xa khi thấy cô chờ anh trong gió lạnh.

 

Tất nhiên, bạn cũng có thể nói rằng khi ấy Lục Trác Phong chưa thích Minh Chúc, chỉ là anh lớn tuổi hơn cô, tính cách chín chắn hơn, lại được tôi rèn trong môi trường quân đội. Có lẽ, anh chỉ coi Minh Chúc như cô em gái nhỏ cần được yêu chiều, nâng niu. Điều “có lẽ” đó cũng là cái gai trong lòng Minh Chúc mãi đến sau này. Rốt cuộc, anh có thích cô không?

 

Tối hôm đó, trong ngôi nhà nhỏ ở trấn cổ, cô nói với anh rằng cô vì anh mà thêu đồ cưới, còn anh vì câu nói của cô mà rung động. Nếu không vì biến cố xảy đến để lại trong lòng Lục Trác Phong một hố sâu ngăn cách, có lẽ anh sẽ nắm tay cô, bắt đầu câu chuyện của riêng hai người. Nhưng những gì xảy ra đã xảy ra, Lục Trác Phong lựa chọn giữ khoảng cách với Minh Chúc, để lại cho cô niềm hy vọng nho nhỏ giờ hoá thành tổn thương.  (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Nhiều năm sau gặp lại, cô gái nhỏ Minh Chúc đã trưởng thành, vẫn thích mặc sườn xám nhưng không còn thích bám lấy anh. Lục Trác Phong biết cô giờ đã trở thành một biên kịch khá có tên tuổi trong giới, cô chuyên viết kịch bản mang đề tài quân sự, kịch bản của cô so với những bộ phim đình đám ngoài kia thì thực tế hơn nhiều, cũng khiến người lính như anh thấy đồng cảm hơn nhiều.

 

Anh biết điều đó bởi phim do cô làm biên kịch, anh đều đã xem không để sót bộ nào.

 

Khi Minh Chúc mặc trên mình bộ sườn xám bước xuống từ trên xe, bóng dáng duyên dáng yêu kiều nổi bật giữa trại huấn luyện cát bụi mù mịt, Lục Trác Phong biết rằng mình vẫn không thể quên được cô. Hoặc phải nói rằng anh càng yêu cô nhiều hơn. Thế nhưng Minh Chúc đã không còn là cô gái nhỏ ngốc nghếch bám theo anh của ngày xưa nữa. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

*****

 

Trích đoạn:

 

Minh Chúc vừa ngẩng đầu nhìn anh, thanh âm tinh tế mềm mại: “Lục đội có bạn gái chưa?”

 

Lục Trác Phong bỗng ngẩng đầu nhìn cô, Đường Hinh nhìn về phía Minh Chúc, lặng lẽ ở dưới bàn nhéo nhéo tay cô, Minh Chúc khẽ nở nụ cười: “Chỉ tùy tiện trò chuyện một lát thôi mà…”

 

Anh liếm khóe miệng: “Không có.”

 

Mọi người chỉ nghĩ là các cô nhiều chuyện một chút thôi, hò hét cười vài tiếng.

 

Minh Chúc nhìn anh, thản nhiên cười: “Anh chưa từng yêu sao?”

 

Lục Trác Phong chăm chú nhìn cô, cảm thấy thẩm vấn chẳng qua cũng giống như vậy, nhưng đây mới là màn thẩm vấn tàn khốc nhất. Một lúc lâu, anh mới cúi đầu đáp: “Từng yêu đi.”

Vì sao lại dùng “đi” chứ? Rốt cuộc là từng yêu hay là chưa từng? Minh Chúc cười khẽ: “Câu trả lời của Lục đội thật là kỳ lạ, làm sao mà ngay cả việc bản thân đã từng yêu hay chưa cũng không xác định được chứ?”

 

Lục Trác Phong trong lòng cứng lại, mím chặt môi, gần như là cắn răng đáp: “…Từng yêu.”

 

Minh Chúc vẫn cười như cũ: “Năm 2013 đúng không?”

 

“Ừ.” Anh đổi sắc mặt.

 

Ồ.

 

Minh Chúc cúi đầu, cuối cùng xác định, thì ra lúc đó với anh, cũng là từng yêu.

 

Cô là bạn gái cũ của Lục Trác Phong anh.

 

*****

 

Lục Trác Phong và Minh Chúc, một người bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp, tình cảm, một người bề ngoài dịu dàng, mềm yếu nhưng bên trong lại mạnh mẽ, kiên cường. Lục Trác Phong cứ ngỡ rằng anh rời xa Minh Chúc là tốt cho cô, tránh cho cô phải chịu nỗi khổ khi có người yêu là quân nhân mỗi ngày đều vào sinh ra tử, tránh cho cô phải một lần nữa chịu nỗi đau mất đi người thân.

 

Nhưng Lục Trác Phong không hiểu, yêu anh không khiến cho Minh Chúc mềm yếu, nhu nhược hơn, yêu anh chính là nguồn dũng khí của cô. Một cô gái yêu anh từ khi mới độ tuổi trăng tròn cho tới tận lúc trưởng thành, qua bao nhiêu năm dài đằng đẵng, mặc cho anh lạnh lùng rời xa, mặc cho bao chàng trai sáng giá khác chân thành theo đuổi, vẫn luôn một lòng một dạ yêu anh, một cô gái như vậy có thể yếu đuối nhu nhược được sao? (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Trong những ngày xưa ấy, trong tháng ngày của hiện tại và trong những năm dài của tương lai, có tình yêu của cô, có sự dịu dàng của anh, có một chàng trai rạng rỡ như ánh mặt trời ra đi đang lúc tuổi xuân giờ chỉ còn sống trong hồi ức của mọi người, có một chuyện tình vì sinh ly tử biệt mà hoá dang dở, có niềm hy vọng cho những tình yêu đang chớm nở. Ấy là những năm tháng nhu tình.

____________

 

" ": Trích từ truyện.

 

Review by #Nhã Phi

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa

Cre: Google/Huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...