Ngang Qua Thế Giới Của Em

Ngang Qua Thế Giới Của Em

“Tôi đi ngang qua thế giới một vài người, họ cũng ngang qua thế giới của tôi.”

Cuốn sách viết về quá trình trưởng thành của một người đàn ông – cũng chính là tác giả Trương Gia Giai và thế giới xung quanh anh ta: Thế giới đầy những nỗi sầu lo, sự cô đơn, và cả một mối tình dang dở… 

Những câu chuyện ngắn trong cuốn sách này đều mang nét buồn man mác, dù cho kết thúc của nó có hậu hay không. Một Mao Thập Bát kiệm lời, trả lời điện thoại cũng chỉ độc ba từ: A lô, ừ, chào. Vậy mà cậu ta dùng một tháng trời vật lộn thu âm vào GPS để tặng bạn gái Lệ Chi. 

“Thường ngày có cạy miệng anh cũng không ra được một tiếng, sao lúc thu âm vào GPS lại lắm lời thế?”

“Lần trước đi qua Đạo Thành, em phàn nàn GPS quá cứng nhắc, thế nên anh mới cải biến nó. Từ nay về sau em cũng không còn buồn chán khi lái xe nữa.”

“Anh thích sự cô độc, cho đến khi em nhẹ nhàng len vào tim anh. Anh muốn ở bên em, không muốn cứ mãi một mình. Anh yêu em. Yêu em không thể kiểm soát. Rất yêu em!”

Dưới bầu trời xanh thẳm, Mao Thập Bát quỳ xuống trước mặt cô gái và nói câu “Anh yêu em”. Cảnh sắc diễm lệ là thế, nhưng sau tất cả hóa ra lại chỉ còn hư ảo. Lệ Chi bỏ đi, Mao Thập Bát rời thành phố xô bồ. Chia tay không phải vì hết yêu, mà vì họ không thuộc về nhau nữa. 

“Có những phút giây, bạn sẵn lòng đánh đổi bằng cả năm trời. Có những tiếng nấc nghẹn, bạn sẵn lòng khoả lấp bằng muôn ngàn lời hứa hẹn. Có những hình ảnh, bạn sẵn lòng khắc cốt ghi tâm bằng tất cả sức mạnh của mình. Có những câu nói, bạn sẵn lòng nhẩm thuộc từng từ bằng hết thảy đêm sâu của đời người... Người yêu dấu ơi, nếu được trở lại, anh muốn bên em mãi mãi.” 
--------------

Quản Xuân là một gã mù đường nặng, gã có thể đi vệ sinh rẽ nhầm hướng mà luẩn quẩn trọn một vòng thành phố. Quản Xuân và bạn gái Mao Mao cãi nhau như cơm bữa. Rồi cũng có ngày, hai người họ chia tay. Gã miệng thì mắng người yêu cũ, nhưng nước mắt rơi như một đứa trẻ:

“Đồ đàn bà xấu xa, thế mà tôi còn định cưới cô ta. Con mụ đanh đá! Sao tôi nhớ mụ ấy thế!” 

Sau đó, gã lái xe lang thang khắp các thành phố không mục đích, rồi vứt bỏ chiếc xe với kí ức tình yêu một thời, thề rằng sẽ không quan tâm đến người đàn bà Mao Mao ấy nữa. Và cũng chính gã, lái chiếc xe mới cóng tông thằng vào xe của chồng Mao Mao, để phải bán cả quán bar đi trả tiền bồi thường cho cô. 

Trương Gia Giai từng hỏi gã:

“Có thật cậu đâm xe cho bõ tức không?”

“Cậu bồi thường cho cô ấy bảy trăm năm mươi ngàn có phải để cô ấy dư dả chút tiền trang trải cho cuộc sống về sau không?”

Rất lâu sau, Quản Xuân mới trả lời.

“Cũng có thể. Nói tóm lại, anh đây đâm xong thấy rất hả hê…”

Tình yêu là gì, mà họ có thể đánh đổi bằng nhiều thứ như vậy. Quản Xuân yêu Mao Mao, dù gã luôn đi lệch khỏi con đường dự định của mình. Và dù biết tương lai sẽ chẳng ra sao, nhưng hắn vẫn muốn cô tìm được hạnh phúc thực sự, dù có phải đánh đổi bằng hạnh phúc của chính bản thân mình. 

“Trên chuyến tàu bốn mùa ấy, nếu em phải xuống trước, xin đừng đánh thức khi tôi vờ say giấc, hãy để tôi được ngủ yên đến trạm cuối cùng và tự ru mình rằng: tôi không hề hay biết em đã bỏ đi.”
-----------------

Trương Gia Giai, tác giả, cũng là nhân vật chính của cuốn sách, là người dẫn dắt chúng ta tới với câu chuyện của anh. Gọi là chuyện kể trước lúc đi ngủ, bởi nó nhẹ nhàng, trầm trầm, lặng lẽ buồn, khiến người ta dễ xúc động mà chìm vào những hồi ức cũ. Anh có một mối tình đầu ngây thơ và ngốc nghếch, hỗn loạn và ngu ngơ, để rồi lỡ làm tổn thương người khác mà không hay biết. Ai mà chẳng từng trải qua những ngày tháng ấy. 

“Tôi hứa hẹn rất nhiều nhưng chẳng mấy lúc giữ được lời hứa. Chúng ta sẽ đối mặt với nhau để rồi chọn đi về phía không nhau mãi mãi. Xin lỗi vì tôi đã từng yêu em.”

Có lẽ, tình yêu mà Trương Gia Giai day dứt nhất là với cô gái hoa khôi lớp cấp ba. Tình yêu đầu đời bao giờ cũng khó quên, vì nó luôn luôn dang dở. Hai người ở hai thành phố, liên lạc với nhau chỉ bằng những cú điện thoại. Anh bỏ qua rất nhiều người, để chờ cô, nhưng rốt cuộc lại chờ được câu nói cuối cùng:

“Chúng ta chia tay đi.”
“Trương Gia Giai, nhớ giữ gìn sức khỏe.”
”Trương Gia Giai, có nhớ tôi không?”
“Trương Gia Giai, đừng khóc.”

“Luôn có một bài hát mà chúng ta cùng thích, luôn có một cuốn sách mà chúng ta cùng mê, luôn có một khoảng thời gian mà hai ta cùng thương nhớ. Luôn có những thứ không còn giá trị nhưng bạn không nỡ bỏ đi. Và luôn có những niềm vui chúng ta chẳng thể bắt kịp khi đã bỏ xa một quãng.”

Hoa khôi đã ra đi vĩnh viễn, chỉ còn chàng trai ngơ ngác trong kí ức, quằn quại với nỗi nhớ, và những giọt nước mắt lặng lẽ rơi trong đêm. 
-----------------

“Ngang qua thế giới của em” cũng giống như những tập tản văn bán đầy ngoài đường bây giờ vậy, chỗ cảm động, chỗ sâu sắc, chỗ lại nhạt thếch và tẻ ngắt. Nhưng văn của Trương Gia Giai luôn có cái gì đó day dứt và tản mạn, khiến người ta không thể nào nắm bắt được. Tôi không nhớ mình đã khóc bao nhiêu lần cho những con người trong cuốn sách này, nhưng tôi biết rằng, mỗi người đều có một số phận riêng cho mình, họ lựa chọn rời xa nhau, cũng lựa chọn cái kết cho chính mình. Và cái chết không phải điều gì quá xa vời, nó luôn hiện hữu xung quanh bạn, buộc người ta phải dũng cảm đối mặt. Tác giả chỉ đơn thuần kể chuyện, chứ không dạy bạn phải phải làm như thế nào. Anh đưa ra một gợi ý, và chúng ta mới là người quyết định đoạn cuối câu chuyện đó. 

“Họ nói bốn mùa rồi cũng sẽ tàn phai, kết quả bao mùa đã tàn phai. Yêu nhau rồi sẽ có lúc xa nhau, kết quả là đã bao lần xa nhau...”

Hi vọng bạn đọc sẽ có những khoảng lặng trong tâm hồn khi đắm mình vào dòng cảm xúc của cuốn sách này. Sách đã được chuyển thể thành movie, chuẩn bị công chiếu. Tôi nghĩ nội dung phim sẽ có sự thay đổi một chút so với truyện, vì nhiều chi tiết trong sách không hề đề cập đến. Và cũng xin phép các bạn vì tôi không kể đầy đủ hết những câu chuyện của tác giả, tôi chỉ viết về những mối tình ấn tượng với mình nhất. Các bạn có thể xem phim và đọc sách để tìm hiểu thêm về các nhân vật khác. Đây có lẽ sẽ là một bộ phim đáng nhớ trong mùa thu năm nay. :) 

--------------------
 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...