#Review
NGHỀ NÀO CŨNG CÓ TRẠNG NGUYÊN
Tác giả: Tịch Quyên
Thể loại: Cổ đại, nữ giả nam trang, oan gia, sạch, sủng, hài, HE
Độ dài: 30 chương + 5 PN
Tình trạng: Hoàn
____________
“– Thi trạng nguyên đương nhiên cực kì tốt, đó là thứ trăm nghề khó có thể so sánh. Nhưng nghề nào cũng có trạng nguyên.
– Nghề nào cũng có trạng nguyên, ý là người trong thiên hạ bất kể làm nghề nào cũng có thể đi thi trạng nguyên sao?
– …”
Ở một cái thôn nghèo, có một gia đình nghèo đến không thể nghèo hơn. Người bố mất sớm, một mình người vợ góp nhặt nuôi con gái khôn lớn trong sự cười chê và dị nghị của người ngoài. Bù lại, cô bé Tiểu Vân lớn lên đặc biệt thông minh và hiểu ý người khác.
Mùa đông năm ấy, một đám công tử quần là áo lượt ghé chân qua cái thôn nghèo nọ. Gọi là công tử nhà giàu, nhưng thực ra đều là những cậu nhóc chưa đủ lớn, mang đầy bụng tò mò với thế giới xung quanh. Trong số đó, A Nguyên là người nhỏ tuổi nhưng vai vế lại cao nhất. Tình cờ gặp Tiểu Vân, mấy cậu nhóc lầm tưởng cô bé là con trai, đều trêu chọc cô. Nhưng Tiểu Vân là ai chứ, người của thôn Tiểu Quy nổi tiếng ngang bướng hung hãn, cô bé dạy lại cho lũ nhóc nhà giàu một bài học nhớ đời. Và cũng từ đó, A Nguyên bắt đầu hứng thú với Tiểu Vân, một mối tình oan gia manh nha xuất hiện. Chỉ là lúc này A Nguyên vẫn tin rằng Tiểu Vân là con trai.
Mười năm sau, những đứa trẻ ngày nào đã trưởng thành. Bạch Vân giả nam trang rời khỏi thôn, đến kinh thành thi trạng nguyên. Hạ Nguyên lúc này đang là tiểu thiếu gia nhàn tản. Chuyện gì đến cũng phải đến, hai người gặp lại nhau. Tiếp theo đó là màn “ngược tâm ngược thân” đặc sắc khi Hạ Nguyên phát hiện ra đứa trẻ chục năm nay mình luôn nhớ đến hoá ra lại là con gái. Bạch Vân còn to gan dám cải trang lên kinh ứng thí, thi không đỗ thì chẳng nói làm gì, nhỡ đâu lại đỗ trạng nguyên thì là tội khi quân, chém đầu. Hạ Nguyên không biết rằng, mình đã ngầm đem Bạch Vân giữ làm “của riêng”, chỉ có bản thân mới có quyền bắt nạt. Chuyện tình đẹp như mơ của tài tử giai nhân nhen nhóm như đốm lửa chỉ chờ gió thổi là cháy phừng phừng.
Câu chuyện càng rắc rối hơn khi Bạch Vân “lỡ” đỗ trạng nguyên, còn được thánh thượng đích thân gọi vào diện kiến trước các đại thần. Hạ Nguyên sẽ làm gì để khiến hoàng đế tha tội chết cho Bạch Vân, và làm thế nào để gia đình chấp nhận một người con dâu “đặc biệt” như nàng?
“Nghề nào cũng có trạng nguyên” là một câu chuyện không dài không ngắn, nhẹ nhàng và sâu sắc. Không có nhiều tình tiết kịch tính, tình yêu của nam nữ chính cũng chầm chậm mà tiến, đôi khi còn hơi buồn ngủ. Nữ chính Bạch Vân tuy thông minh nhưng lại là người ngu ngơ trong tình yêu và rất hồn nhiên trong việc nam nữ. Nàng lại có cái đầu bướng bỉnh, bản chất hung hãn và ngang ngạch của người dân nông thôn. Còn nam chính Hạ Nguyên, trái lại, là người rất ôn hoà và tình cảm. Chuyện tình của hai người tiến hơi nhanh, và tình cảm của nam chính có phần khá “vô lí”. Kết truyện hơi vội vàng, không giải thích được cuộc sống sau này của nam nữ chính bởi vì nữ chính vẫn mang danh phận nam nhi sống hết cuộc đời (không biết lúc chị đẻ con ra thì tính sao).
Tóm lại, đây là một câu chuyện không quá đặc sắc, giọng văn của tác giả ổn và mạch truyện chậm rãi. Nếu bạn yêu thích thể loại điền văn nhẹ nhàng và không kịch tính thì câu chuyện này rất thích hợp với bạn.
Các câu nói kinh điển của nam nữ chính:
“Ta quen ngươi mười năm, và không có ý định chỉ quen ngươi mười năm. Dù ngươi đã rửa sạch cổ chờ bị chém, cũng phải hỏi xem ta có đồng ý hay không.”
“Cả đời dài lắm, bây giờ ta không thể đảm bảo cho mỗi một ngày trong tương lai, ngươi cũng không thể. Nhưng ta biết, chúng ta nếu không thể làm phu thê thì chắc chắn ngay cả bằng hữu cũng không làm được. Ta không muốn mất ngươi, ta muốn ở bên ngươi.”
“Sau khi thật lòng quyết định sống với nhau, phải dùng thời gian cả đời để chứng minh rằng mình không hối hận.”
“A Nguyên, ta chỉ muốn tên của ngươi được ta gọi thôi; đời này của ta cũng chỉ muốn được sống cùng ngươi.”
“Tiêu chuẩn chọn vợ của con có mười sáu chữ, biết động biết tĩnh, biết văn biết võ, cùng chung chí hướng, thấu hiểu lẫn nhau.
Kỳ thực nói cho cùng chỉ cần bốn chữ, con thích là được.
Bốn chữ vẫn còn nhiều, có thể rút gọn chỉ còn hai chữ: Bạch Vân.”
_____________
Review by Huyên chiêu nghi
Des by Bún tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban