#Review
NGỪNG NHỚ VỀ EM
Tên khác: Gả cho người qua đường thầm thích tôi
Tác giả: Y nhân Khuê Khuê
Thể loại: Hiện đại, yêu thầm, phú nhị đại mặt dày lưu manh x nữ thần múa cổ điển mắc bệnh mù mặt, sủng, HE
Độ dài: 63 chương + PN
Tình trạng: Hoàn cv - đang edit.
***
Chu Minh từ năm mười mấy tuổi đã bắt đầu thích Nhiếp Thanh Anh, vì theo đuổi cô mà làm không biết bao nhiêu điều ngốc nghếch. Thế mà cô nhóc ấy lại chẳng hề nhớ mặt anh, mười năm sau gặp lại, cô không những nhận nhầm anh là bạn học cũ, còn trở thành vợ sắp cưới của bạn anh.
Thực ra vị hôn phu của cô đối với anh cũng không thân lắm, chẳng qua từng học chung một lớp, còn ở chung một phòng mà thôi. Mà đối với Chu Minh, dù thời gian có qua bao lâu, dù có xem qua bao nhiêu cảnh vật, gặp bao nhiêu cô gái xinh đẹp, cũng không có một ai có thể thay thế vị trí “nữ thần” của Nhiếp Thanh Anh trong trái tim anh. Vì thế, sau khi gặp lại Nhiếp Thanh Anh, Chu Minh vẫn luôn đắn đo có nên sắm vai “tiểu tam”, cướp nữ thần của anh trở về.
Thế nhưng dù Chu Minh là một tên lưu manh, cũng là một tên lưu manh có văn hóa thuộc tầng lớp thượng lưu. Thế nên anh sẽ không thực sự đi đào góc tường nhà bạn nếu không tình cờ phát hiện ra gian tình giữa Từ Bạch Dương và Lương Tiểu Bạch - đồng nghiệp cùng đoàn múa của Nhiếp Thanh Anh.
Chu Minh không phải kẻ ngốc, cũng không còn là thiếu niên dễ xúc động mười năm trước, anh bây giờ là người đàn ông trưởng thành đã trải qua nhiều sóng gió, là giám đốc Chu có thể đối phó với một đám “cổ hủ” trong công ty. Vì thế, dù có bằng chứng trong tay, anh cũng sẽ không ngốc nghếch chạy đi tố cáo với nữ thần. Muốn trộm hương nhất định phải có kế, vì thế anh khắp nơi giăng bẫy, từng bước bao vây, trước khiến cho Nhiếp Thanh Anh nhớ rõ anh là ai, sau lại từng bước đẩy Từ Bạch Dương ra khỏi cuộc sống của cô.
Thế rồi, có một ngày cơ hội của anh cũng tới, bởi vì nữ thần phát hiện ra vị hôn phu của cô lén lút ăn vụng, dứt khoát chia tay. Thế nhưng Từ Bạch Dương lại không chịu, sống chết muốn níu kéo. Nhờ thế, Chu Minh có cơ hội chen vào, dụ dỗ Nhiếp Thanh Anh cùng mình kết hôn để thoát khỏi bạn trai cũ.
Chuyện sau khi lừa được nữ thần về nhà chính là chuỗi ngày lắc lư trước mặt nữ thần, khiến cho Nhiếp Thanh Anh muốn không nhớ mặt anh không được, đồng thời tứ phía phòng bị không cho bạn trai cũ có cơ hội đến gần, cũng đừng mơ tưởng có thể cướp người từ tay Chu Minh.
Thế giới có biết bao nhiêu người, thế nhưng anh lại chỉ yêu duy nhất một người. Mười năm thương nhớ, rốt cục cũng có một ngày anh có thể “ngừng nhớ về em”.
***
Nhiếp Thanh Anh là nữ thần của đoàn múa cổ điển trung ương, bởi vì chấn thương chuyển đến thành phố A, cũng thuận tiện để chuẩn bị kết hôn với bạn trai lâu năm. Thế nhưng, chuyện tình yêu vốn luôn đâu dễ trăm lời ngọt ngào đi với trăm lời nguyện thề, ai biết đâu người đàn ông cô quen gần mười năm lại “ngoại tình”, mà cô gái kia còn là đồng nghiệp của cô.
Vì thế, nữ thần dứt khoát buông lời chia tay, thế nhưng vẫn vì nhiều năm tình cảm giữ cho bạn trai cũ một chút mặt mũi. Cô nhường một bước, Từ Bạch Dương lại lấn thêm hai bước, quấn lấy không buông khiến Nhiếp Thanh Anh phiền chán. Vì vậy, cô “thông đồng” với Chu Minh, nhận lời cầu hôn của anh để đá người cũ. Thế nhưng cô lại không biết rằng, giây phút cô đồng lý lấy Chu tam thiếu, cũng là lúc cô rơi vào bẫy của con sói đuôi dài họ Chu.
Nhiếp Thanh Anh bị mắc bệnh mù mặt khá nghiêm trọng, già trẻ gái trai, bất kể đẹp xấu cô đều không thể nhớ rõ. Thế nên, cô không nhận ra chàng trai năm đó theo đuổi cô oanh oanh liệt liệt, không nhận ra chàng trai trường bên vì thích cô mà không ít lần trèo tường làm điều ngốc. Càng không nhớ anh chính là thiếu niên năm đó đã vay cô tiền mua vé xe “về nhà”.
Bởi vì cô không nhớ rõ, mới khiến cho Từ Bạch Dương nhân cơ hội chen vào, nhận tất cả công lao, còn nhận lấy tình yêu của cô nhiều năm như vậy. May mắn là đến cuối cùng, chàng trai năm mười bảy ấy vẫn không ngừng nhớ về cô, còn khiến cho bọn họ không bỏ lỡ nhau lần nữa.
Chu Minh là tam thiếu gia của tập đoàn Chu thị, là tên COCC* lưu manh, nhiều thủ đoạn. Tất cả những người bạn thân thiết của đều biết Nhiếp Thanh Anh là nữ thần trong lòng anh đã rất nhiều năm. Nếu như năm ấy gia đình anh không có chuyện, thì có lẽ vị trí bạn trai của Nhiếp nữ thần đã thuộc về anh rất lâu rồi. Tất cả mọi người đều thắc mắc, đã trải qua rất nhiều năm, vì sao Chu tam thiếu không thể ngừng nhớ về Nhiếp Thanh Anh?
Bản thân Chu Minh cũng không rõ. Có lẽ, bởi vì ngày đó cái xoay người của cô giữa vòm nắng quá đẹp, cũng có thể bởi vì ngày đó dù không nhận ra anh là ai, cô vẫn dốc hết túi cho anh vay tiền, hoặc cũng có thể bởi vì cô là thời niên thiếu tươi đẹp nhất mà anh có được.
Có hàng vạn lý do để Chu Minh yêu Nhiếp Thanh Anh, nhưng dường như cũng chẳng có lý do rõ ràng nào. Chu tam thiếu chỉ biết, trái tim anh không thể ngừng nhớ về cô. Vì thế, lúc gặp lại cô, anh không thể kiềm chế bản thân mà trở thành “kẻ thứ ba”, tìm mọi cách khiến cô về bên mình.
***
Bản thân tớ khá thích Chu Minh ở những chương đầu khi tác giả vẽ ra một Chu tam thiếu mang đúng bản chất của một phú nhị đại. Chu tam thiếu bất cần, lưu manh, mặt dày vô sỉ thực sự rất đáng yêu. Thế nhưng, ở nửa sau của truyện, tác giả lại cố khoác lên Chu Minh chiếc áo giám đốc lạnh lùng, hai mặt có chứng thích chiếm hữu.
Có lẽ, tác giả đang cố nói rằng, thời gian đã đem thiếu niên Chu Minh ngày xưa biến đổi, không còn chỉ biết ngốc nghếch theo đuổi mà đã biết dùng thủ đoạn để độc chiếm nữ thần của mình. Thế nhưng, tớ thấy điều này không những không cần thiết, mà còn làm cho nhân vật thiếu nhất quán, mất đi sự thu hút của nhân vật Chu Minh.
Nữ chính Nhiếp Thanh Anh là một nữ thần, mặt đẹp, body chuẩn lại có kỹ thuật múa điêu luyện. Cô là thiên nga trắng kiêu kỳ mà bất kỳ ai cũng muốn có được. Nhưng bởi vì mắc bệnh mù mặt nên cô gặp khó khăn trong việc nhận biết và giao tiếp với người khác. Thế nên, cô không dám chủ động nói chuyện khiến người xung quanh cảm thấy cô rất lạnh lùng, nhưng thực ra Nhiếp nữ thần chỉ là một cô gái ngây thơ, không biết cách nói chuyện, EQ lại thấp. Nói chung ngoài việc múa, Nhiếp nữ thần không biết làm bất kỳ một việc gì khác.
Sự xuất hiện của Nhiếp nữ thần ở chương đầu thực sự rất giống một “nữ phụ”, kiêu ngạo, lạnh lùng, không nể mặt ai. Nhưng đến khoảng năm chương sau, Nhiếp nữ thần giống như trúng độc, biến đổi thành một nữ chủ EQ thấp, nội tâm dịu dàng làm cho tính cách nữ chính không thống nhất. Cũng may là sau khi đá bay nam phụ, Nhiếp lạnh lùng không còn xuất hiện nữa, khiến nội dung ngọt ngào, sến súa và logic hơn.
Tớ cũng đã dành hẳn 15 phút cuộc đời đi tìm chị Google và xác nhận bệnh mù mặt là có thật. Thế nhưng tác giả lại xử lý không khéo khiến nhiều chi tiết liên quan đến bệnh của nữ chính cứ “mông lung như một trò đùa”, không được thuyết phục lắm.
Tác giả viết phần đầu khá tốt, tạo được không khí vui vẻ, nam nữ chính cũng đặc biệt thú vị. Thế nhưng càng về sau, bút lực tác giả càng đuối, nhiều chi tiết đưa ra không được xử lý thỏa đáng. Phần kết khá vội vàng, các tình tiết được xử lý qua loa, đầu voi đuôi chuột.
May mắn có phần theo đuổi của Chu tam thiếu ở đoạn đầu làm điểm sáng, cứu vớt bộ truyện. Tớ thích cái tên cũ “Gả cho người qua đường thích tôi” hơn vì nó thể hiện đúng nội dung truyện. Cái tên edit “Ngừng nhớ về em” khá êm tai nhưng lại khiến tớ hiểu nhầm về độ sâu sắc của truyện.
Với cá nhân tớ, “Ngừng nhớ về em” chỉ là một bộ trên trung bình, thích hợp với những trái tim mong manh, yêu màu hường, với mục đích giải trí mà không cần suy nghĩ. Nếu bạn tò mò làm sao để Chu tam thiếu ngừng nhớ về nữ thần Nhiếp Thanh Anh của mình thì nhảy hố để biết thêm chi tiết nhé.
_______________
Review by #Gian Thần
Bìa: #Vân Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Huaban/google