Người yêu cũ thấy tôi ăn lẩu một mình

Người yêu cũ thấy tôi ăn lẩu một mình

[Góc nhìn của Diệp Dương]

 

Diệp Dương từng vô số lần tưởng tượng ra trường hợp mình gặp lại người yêu cũ.

 

Có thể sẽ là quán cà phê, hoặc ở rạp chiếu phim, cũng có thể là hiệu sách…

 

Những nơi nhẹ nhàng có chút thi vị như trong phim vậy.

 

Cô sẽ thoải mái và nhã nhặn khen anh lại đẹp trai hơn rồi.

 

Rồi khi đi lướt qua nhau cô sẽ mừng thầm rằng:

 

Giờ người này đã thành một kẻ béo ú lếch thếch, may mà hồi ấy họ chia tay nhau.

 

Nhưng cuộc sống luôn không tuân theo ý nguyện.

 

Bọn họ thực sự đã gặp lại nhau, tại một nhà hàng lẩu ồn ào huyên náo.

 

Cô đầu bết mặt mộc ăn lẩu một mình.

 

Còn người yêu cũ lại áo quần là lượt chỉnh tề, vừa lịch thiệp vừa khéo léo, còn đưa theo cả cô bạn gái thướt tha mảnh dẻ đi cùng.

 

Cô nghĩ, người mừng thầm phải là người yêu cũ mới đúng.

 

[Góc nhìn của Trương Kiền]

 

Năm ấy Trương Kiền bị người ta đá, anh vẫn nhớ hôm trước đó là sinh nhật mình.

 

Anh lái xe đưa bạn gái về trường, lúc tháo dây an toàn cho bạn gái, cô còn hôn anh một cái rồi thì thầm bên tai anh: “Anh yêu, sinh nhật vui vẻ.”

 

Đây là lần đầu cô gọi anh như vậy.

 

Trước đó cô chỉ chịu gọi anh là Trương Kiền.

 

Nhưng hôm sau cô lại chia tay với anh.

 

Vô lý tới mức khiến người ta phải phát điên.

 

Anh ghét hiểu lầm, ghét những tình tiết máu chó.

 

Dù có lý do gì cô cũng phải nói cho rõ ràng.

 

Nhưng cô lại bảo anh thật vô vị.

 

Anh mất sạch lòng tự trọng, đẩy phăng cửa bỏ đi.

 

Khi ấy bọn họ còn trẻ tuổi nông nổi. Lòng tự trọng với họ quan trọng hơn cả, còn quan trọng hơn tình yêu. Khi ấy, bọn họ cứ ngỡ chia tay thì cứ chia tay thôi, thế nào chẳng có tình yêu mới. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)

 

***

 

Diệp Dương là một cô gái xinh đẹp, cô không đẹp kiểu rực rỡ chói lòa mà lại mộc mạc và đầy an tĩnh, càng nhìn càng không thể dời mắt được.

 

Cô từ một vùng quê nghèo xa xôi hẻo lánh ở phương Nam lại lặn lội đến Bắc Kinh học đại học, hoàn cảnh gia đình thiếu thốn cộng thêm việc trống vắng tình yêu thương của cha mẹ từ nhỏ hình thành nên một Diệp Dương vừa kiên cường lại vừa tự trọng hơn bất kì ai.

 

Diệp Dương gặp Trương Kiền vào năm nhất đại học.

 

Tại Kelsey Coffee – quán cà phê sang trọng mang hương thơm nồng nàn nơi cô làm thêm, bởi vì tên một bài hát “I Only Want To Be With You” của Dusty Springfield.

Tựa như lý thuyết Schater (*), dưới sức hút chói lòa của chàng trai đào hoa đa tài mang tên là Trương Kiền ấy, Diệp Dương vô tình lại để lộ sự thiếu kinh nghiệm của mình mất rồi.

 

Để anh dẫn dắt và cũng từ chối sự chủ động từ anh.

 

Tình yêu đối với Diệp Dương của những năm mười chín, hai mươi tuổi là lấy hết sự can đảm của mình để thực hiện một phép thử, thử yêu một nam sinh hấp dẫn cô từ ánh nhìn đầu tiên, thử yêu một chàng trai không hề tầm thường nằm bên ngoài thế giới của cô.

 

***

 

Những cặp đôi yêu nhau không sợ cái nóng bức mùa hè, không sợ giá rét mùa đông.

 

Tình đầu của Trương Kiền bắt đầu vào mùa Đông, có một thời gian anh cũng không sợ lạnh.

 

Trương Kiền không phải loại quý công tử ngậm thìa vàng ra đời nhưng anh lại được hưởng một nền giáo dục vững chãi từ cha mẹ, những thói quen, sở thích, định hướng cuộc sống.. hoàn cảnh gia đình tốt đẹp đã tạo nên một Trương Kiền tinh tế, lịch thiệp khiến bao người ngưỡng mộ ngước nhìn.

 

Ở đại học khi ấy, lần đầu tiên gặp được Diệp Dương.

 

Đó là một khoảnh khắc Trương Kiền rất rõ ràng, người con gái mỉm cười đứng trước quầy thu ngân ngập tràn hương cà phê, hỏi anh muốn dùng gì, thế là anh đã biết mình muốn ở bên cô gái này.

 

Anh mời cô đi xem phim, mời cô đi xem kịch nói… nhưng lần lựa mãi lại kết thúc bởi một đoạn đối thoại đơn giản.

 

“Anh muốn hôn em.”

 

Mắt cô trợn to tròn.

 

Anh nói: “Vậy anh hôn đây.”

 

Ngày ấy, anh mơ hồ cảm giác được sự tồn tại của vấn đề ấy, chỉ là không cho rằng nó lớn lao như cô nghĩ. 

 

Mãi cho đến lần chia tay sau nửa năm yêu nhau, quay lại đầu nhìn, mới chợt phát hiện không phải lúc nào bước ngoặt cuộc đời cũng xảy đến do những chuyện lớn lao long trời lở đất, mà có thể nó đã nấp mình trong một sự kiện vụn vặt vô nghĩa nào đó.

 

***

 

Bốn mùa của Bắc Kinh rõ ràng, xuân có hoa đào bay, hạ có hòe rợp bóng, thu có bạch quả phủ khắp, đông thì tuyết rơi đầy trời. 

 

Vào một ngày giao mùa nào đó của chín năm về sau, duyên phận diệu kỳ lại sắp xếp mang Diệp Dương đến gần Trương Kiền lần nữa.

 

Mối tình đầu, người đàn ông đầu tiên, kẻ “bị đá”, người yêu cũ, Trương Kiền mang vẻ đẹp của chín năm về sau đã hóa thành sự sâu sắc của người đàn ông trưởng thành, kiêu ngạo và đầy nguy hiểm.

 

***

 

Ngày còn trẻ, Trương Kiền những tưởng người mình yêu là duy nhất, trải qua nhiều chuyện rồi mới biết, chẳng có ai là không thể thay thế được cả. 

 

Nhưng khi gặp lại Diệp Dương, sự rung cảm của tâm hồn và những kỉ niệm trong quá khứ ùa về, thì quả thật anh mới nhận ra rằng, khó có thể thay thế được.

 

“Bố mẹ anh không giục kết hôn, không giục sinh con, anh cũng không có quan niệm nối dõi tông đường, nếu không gặp được người mình muốn ở bên thì tại sao anh phải buông bỏ tự do để bước vào hôn nhân?”

 

“Em không biết lần tương phùng này có phải thời điểm tốt nhất của chúng ta không, cũng không biết liệu đôi ta sẽ có kết quả ra sao, nhưng em biết cuộc trùng phùng này rất khó có được, vậy nên em quyết định không lãng phí thời gian, em sẽ cùng anh sống một cuộc sống thực tế bình dị mà tầm thường. Em tưởng em sợ hơn là mong chờ, nhưng đến đây rồi em mới phát hiện, em mong chờ hơn là sợ hãi. Em muốn khi tỉnh dậy được nhìn thấy gương mặt anh, muốn ăn cơm cùng anh, muốn rúc trong phòng khách xem phim cùng anh, muốn cùng anh xuống nhà dạo bộ… Muốn làm vợ anh, muốn làm mẹ của con anh, muốn già đi cùng anh.”

 

Trăm sông, rốt cuộc rồi cũng đổ về một biển.

 

***

 

Đằng sau mỗi con người là một câu chuyện xưa cũ, tình đầu, người yêu cũ những cụm từ ấy luôn dễ dàng chạm đến trái tim mỗi chúng ta. Câu chuyện của Diệp Dương và Trương Kiền ắt hẳn rằng đã có một mở đầu ngọt ngào như bao lứa đôi trên đời này, nhưng kết thúc viên mãn của họ mới làm mình tâm đắc mãi. 

 

Thế giới hơn 7 tỷ người, gặp được người mình yêu và cũng yêu mình là điều trân quý biết nhường nào, hãy trân trọng đừng để lỡ mất nhau bạn nhé!

___

 

“ ”: Trích dẫn từ truyện. 

(*) Lý thuyết Schachter: Lý thuyết lý giải cảm xúc được sinh ra bởi hai yếu tố: phản ứng sinh lý và suy luận nhận thức. Người ta sinh ra phản ứng sinh lý rồi tìm lý do dẫn đến phản ứng này, từ đó mới nảy sinh ra cảm xúc.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ

Cre: Google/Huaban


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...