Nhượng xuân quang

Nhượng xuân quang

Khắp kinh thành Đại Tễ không ai là không biết Nhị công tử Mộ gia, tên tự là Mộ Cẩm. Người khác nổi tiếng không vì văn thì vì võ, mà hắn lại nổi tiếng vì dàn hậu cung tuyệt sắc giai nhân. 

 

Thật ra, các nam tử nho nhã ngoài mặt thì khinh thường thói trăng hoa ăn chơi của hắn, nhưng trong lòng không khỏi thầm ngưỡng mộ. Nữ nhân hậu viện của Mộ Cẩm, đều là khuynh quốc khuynh thành, tuy xuất thân có hơi kém, nhưng bàn về nhan sắc, hậu cung của Hoàng đế có khi cũng chưa chắc bằng. Chất lượng thì như vậy, còn số lượng…

 

Mộ nhị công tử vốn rất lười những chuyện như thế này, cũng chỉ là trao đổi nhu cầu mà thôi, hắn bao dưỡng các cô nương, các cô nương hầu hạ hắn, những thứ đại loại như nhớ tên người này hay sở thích người kia, hắn không muốn quản. Chính vì vậy, các cô nương hậu viện đành phải đeo thẻ, mà tên thì lại rắc rối quá, cho nên thống nhất… đánh số thứ tự đi. Nhìn vào tự khắc sẽ biết cô nương đó vào Mộ phủ thứ bao nhiêu, cũng dễ dàng gọi đi thị tẩm.

 

Mộ nhị công tử ăn chơi thành tính, vẫn luôn chăm chút cho hậu viện của mình càng đông càng vui, nhưng chất lượng vẫn phải đảm bảo. Ấy thế mà, trong một lần vô tình dạo chơi, hắn lại nhìn thấy cái gì thế này? Một cô nương với nhan sắc cực kỳ lạc lõng lại ở trong hậu viện của hắn? Lại còn đeo số? Không phải chứ? Ánh mắt của hắn mà cũng có lúc kém như vậy sao?

 

Trong lúc Mộ nhị công tử đứng đó rối rắm nghi ngờ nhân sinh thì Nhị Thập ở bên này bình tĩnh… làm lơ. Thật ra, công bằng mà nói, nàng không phải là không xinh đẹp, chỉ là không phải kiểu xinh đẹp giống các cô nương khác mà thôi. Khuôn mặt nàng thanh tú thuần khiết, lại không thích phấn son hương liệu, cho nên nhìn thế nào cũng thấy… sạch sẽ. Mà nàng sạch thật. Bởi vì trước khi bị “đày" đến nơi này, nàng vốn là nha hoàn thiếp thân của Tam tiểu thư Mộ phủ. 

 

Trong một đêm đông lạnh lẽo cuối năm đó, nàng bị Mộ nhị công tử say quên trời đất cưỡng ép. Phận nha hoàn như nàng có uất ức thì cũng đành phải chịu, chỉ định cho qua rồi tiếp tục sống, ai mà ngờ được Tam tiểu thư thương xót nàng lại nhét nàng vào đây. Bây giờ thì hay rồi, nàng phải tránh Mộ nhị công tử như tránh tà vậy.

 

Nhưng mà người muốn tránh không chỉ có mình Nhị Thập nàng, còn có nhị công tử Mộ Cẩm. Cho đến khi chưa tìm ra nguyên nhân tại sao hắn nạp nàng thì hắn chẳng muốn nhìn khuôn mặt đó một chút nào, như vậy là sỉ nhục thẩm mỹ của hắn đó có biết không?

 

Cho nên những ngày sau đó, mỗi khi gặp Nhị Thập thì trong miệng Mộ Cẩm đều là “giết, giết, giết”, nhưng mà cũng chỉ được cái miệng vậy thôi, chứ năm lần bảy lượt có xuống tay được đâu. Cũng không phải là lâu ngày sinh tình hay đột nhiên hắn trở thành người tốt, mà là vì hắn bất ngờ phát hiện, nữ nhân này đặc biệt nha.

 

Nhan sắc thì bình thường, nhưng lá gan lại lớn vô cùng. Trong khi các cô nương khác đều phải khép nép lấy lòng hắn, nàng cũng khép nép, nhưng lại không chịu lấy lòng hắn. Cho dù có, cũng là hết sức miễn cưỡng, hết sức là gượng ép. 

 

Ví dụ như chuyện thị tẩm đi, Mộ Cẩm vẫn luôn tự hào về khuôn mặt tuấn mỹ vô song của mình, kỹ thuật cũng đâu có kém, vậy mà cô nương này cứ như con cá gỗ vậy, tuỳ ý hắn lật tới lật lui, lộn lên lộn xuống. Mộ Cẩm thật sự tức giận!

 

Nhưng mà hắn còn có chuyện tức giận hơn nữa, đó là nàng ta dám lấy chuyện bí mật của hắn ra làm điều kiện trao đổi. Hắn vốn là một người coi trời bằng vung, đã muốn dạy dỗ ai thì người đó khó tránh khỏi kiếp nạn. Ấy vậy mà, nàng vì một cô nương trong hậu viện lại dám đối đầu với hắn. Không phải to gan thì là chán sống rồi.

 

Thật ra thì, Mộ Cẩm hoàn toàn có thể bí mật diệt khẩu, giải quyết mọi chuyện sạch sẽ triệt để giống như trước giờ hắn vẫn làm vậy. Thế nhưng chẳng hiểu sao, đối mặt với Nhị Thập, Mộ Cẩm lại chẳng thể nào xuống tay được. Hắn nghĩ, hiếm khi gặp được cô nương nào thông minh như vậy, có thể tạm thời giữ lại mạng cho nàng ta để hắn vui đùa một chút, cuộc sống cũng đỡ nhàm chán hơn. 

 

Thế nên, những ngày sau đó, các cô nương trong hậu viện nhận thấy một chuyện rất kỳ lạ. Mộ nhị công tử tối ngày cứ tìm Nhị Thập, thậm chí ngay cả chính thê được cưới vào cửa cũng bỏ mặc không thèm ngó tới. Cái này chính là “độc sủng" trong truyền thuyết đó nha. 

 

Nhưng mà đó chưa phải là điểm kỳ lạ nhất, bởi vì mọi chuyện diễn ra theo một cách hết sức là ngược đời. Người được độc sủng thì tìm mọi cách tránh né, mà người độc sủng kia, thấy “độc" nhiều hơn là “sủng". Vì sao? Vì Mộ công tử đến tìm Nhị Thập không đá cửa thì là đạp cửa, không ném nàng vào hồ cá thì cũng làm nàng bị thương. Nói chung là, độc sủng kiểu này các cô nương ấy cũng không muốn đâu.

 

Chỉ là cái kiểu ban đầu chướng mắt nhưng nhìn lâu thấy thích này người trong cuộc không hề nhận ra. Mỗi lần đụng độ Mộ Cẩm, Nhị Thập đều nghĩ, còn sống là tốt rồi, còn Mộ Cẩm lại nghĩ, phải để nàng sống thì mới có lần sau. Cứ thế, hai người giằng co từ bên ngoài cho đến tận bên trong. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)

 

Gần nhau nhiều như vậy, Nhị Thập không tránh khỏi biết được bí mật thật sự của Mộ Cẩm, nàng cũng không ngờ một nha hoàn như nàng, lại có ngày nắm giữ bí mật kinh thiên động địa nhất của Đại Tễ như vậy. Thế nhưng, biết được sự thật rồi, nàng lại cảm thấy, hắn cũng rất đáng thương. Sống bằng một thân phận khác, lại còn phải lẩn trốn nhiều năm như vậy, lúc nào cũng phải sẵn sàng đối mặt với cái chết.

 

Nhị Thập rung động rồi.

 

Mộ nhị công tử rất “độc", là độc ác, nhưng cũng là cô độc. Nhưng hắn đã làm rất tốt một chuyện, các cô nương mà hắn cưu mang đều là những người có số phận rất hèn kém, hắn không chê, mà ngược lại còn sẵn sàng để các cô nương ấy đi tìm hạnh phúc thực sự, tự do thực sự. Chỉ riêng Nhị Thập là không được.

 

Thời gian ở cùng nàng, hắn chợt phát hiện, hắn đối với nữ nhân không phải là không có tình, mà là chưa gặp được đúng người. Nàng không chỉ nắm giữ bí mật thân thế hắn, mà còn giữ cả trái tim hắn. Làm sao đây? Hắn… dường như không thể khống chế được mà yêu nàng mất rồi.

 

Yêu nàng nên mới vì nàng mà lộ diện, chấp nhận bị thương, chấp nhận bị truy đuổi đến cuối đời. Nhưng hắn không hối hận, vì nữ nhân này, cũng yêu hắn.

 

Cho dù trước kia nàng sợ hắn, lúc nào cũng tìm cách rời khỏi hắn, nhưng bây giờ, nhìn hắn thân tàn ma dại như vậy nàng cũng không bỏ đi, còn vì hắn mà bôn ba khắp chốn. Hắn có thể không cần đế vị, không cần giang sơn, không cần mỹ nhân, nhưng nàng, hắn nhất định phải có.

 

Nhị công tử: “Nàng tên là gì?”

 

Vẫn là Nhị công tử: “Được rồi, được rồi, không cần nói, để ta tự nhớ. Nàng, là Từ A Man.”

 

Cũng là Nhị công tử: “Ừ, Từ Tiểu Man.”

 

Nhị Thập: “...”

 

Thôi được rồi, đối với một người mà ngay cả hậu cung cũng phải đánh số thì việc nhớ tên nàng đã là một kỳ tích rồi. Đành vậy.

 

Thế là, tại một vùng đất xa xôi nào đó ở biên giới Đại Tễ, có một đôi phu phụ, nam tướng mạo song toàn, nữ dịu dàng thông minh, cùng nhau xây dựng tổ ấm, một tổ ấm của riêng họ. Không có tranh đấu, không có bi thương, chỉ còn hạnh phúc.

___

 

“ “: Trích từ truyện.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ

Cre: Google/Huaban


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...