Warning: Truyện có tình tiết lệch lạc tam quan, cẩn thận khi nhảy hố.
____
Người phụ nữ có chồng Lâm Kiều lần đầu tiên đi bar tìm niềm vui may mắn nhặt được một người đàn ông cực phẩm, bị anh ta cưỡng hôn.
Lâm Kiều rung động, cơ thể “thiếu thốn” suốt ba năm bị hormone nam tính của người đàn ông kia nhấn chìm. Sự thu hút này hoàn toàn bản năng và nhuốm màu dục vọng không được thỏa mãn. Lâm Kiều và anh ta củi khô bắt lửa ngay đêm đầu tiên gặp mặt.
Từ giây phút bước lên giường của người đàn ông kia, con đường theo đuổi kích thích của Lâm Kiều chính thức bước sang trang mới.
***
Một năm...
Hai năm...
Ba năm.
Lâm Kiều vừa tốt nghiệp đại học thì gả cho đàn anh Lưu Vĩnh Quân gia cảnh tốt lại dịu dàng săn sóc, vốn tưởng rằng sẽ bắt đầu hạnh phúc, ai biết được người phụ nữ đã kết hôn ba năm lại chưa từng làm “chuyện kia” giữa vợ chồng.
Trước khi kết hôn cô không hề biết, Lưu Vĩnh Quân không thể “lên” được.
Chuyện người chồng “không được” có ảnh hưởng đến hôn nhân không? Tất nhiên là có rồi.
Không chỉ ảnh hưởng mà nó còn giết chết một chút tình cảm nhỏ nhoi duy nhất Lâm Kiều dành cho chồng lúc ban đầu.
Lưu Vĩnh Quân không muốn trả tự do cho cô, anh ta cần một người vợ có thể cho mình thể diện. Lưu Vĩnh Quân nắm trong tay tất cả điểm yếu của Lâm Kiều, cuộc hôn nhân này từ giây phút bắt đầu đã được xây nên từ dối lừa và lợi dụng. Người ngoài chỉ nhìn thấy một bà Lưu xinh đẹp lại được chồng yêu chiều hết mực, nhưng chỉ mình Lâm Kiều biết cuộc sống ấy ngột ngạt và tẻ nhạt đến mức nào.
Cho đến khi Lâm Kiều gặp Trần Hoài Xuyên. Người đàn ông ở quán bar đêm đó bước vào cuộc đời cô với tư cách bạn giường bí mật. Hai người là quan hệ gặp dịp thì ngủ, không hơn.
“Lâm Kiều, ly hôn theo tôi được không?”
Chuyện tối kỵ giữa đàn ông và phụ nữ xảy ra tình một đêm là gì? Là một bên muốn ngủ thêm nhiều đêm, còn một bên lại sợ phiền phức. Trần Hoài Xuyên là vế đầu, Lâm Kiều là vế sau.
“Trần Hoài Xuyên, anh là gì của tôi hả, chẳng qua là cùng ân ái với tôi vài lần, tôi thích làm với ai thì lập tức làm cùng người đó, anh lo chuyện của tôi làm gì chứ?"
[...]
"Lâm Kiều, tôi có chỗ nào không tốt, em nói tôi nghe. Em thà bằng lòng ở cùng với tên chẳng có chỗ nào bằng tôi cũng không chịu ở bên tôi, em dựa vào đâu mà đối xử với tôi như vậy?"
[...]
"Tôi điên rồi mới bằng lòng để em giẫm đạp như thế này!"
Trần Hoài Xuyên nửa đời kiêu ngạo lại bị một người phụ nữ chơi đùa đến mức này. Chân trời nào không có cỏ thơm, nhưng anh lại cứ nhất quyết chỉ muốn một mình nhành hoa đã qua một lần sương gió kia. Trần Hoài Xuyên đã thề đời này sẽ không dây dưa với người phụ nữ vô tình Lâm Kiều nữa.
"Những ngày này... em... em rất nhớ anh."
Vậy mà chỉ một câu nói của cô đã cuốn bay bức tường anh dựng lên trong lòng. Ngay cả chuyện cô đã có chồng Trần Hoài Xuyên còn không để ý chút nào thì chuyện cô vô tâm lạnh lùng có là gì. Chỉ cần Lâm Kiều còn ở trên giường anh một ngày, Trần Hoài Xuyên sẽ có cách kéo cô về bên mình.
Hai người ở bên nhau thêm nhiều đêm nữa.
Từ phòng ngủ đến nhà tắm, từ sô pha phòng khách đến bàn ăn nhà bếp, không nơi đâu không vương “vết tích” của hai người. Lâm Kiều được thỏa mãn cả tinh thần lẫn thể xác, mơ hồ sống không màng đến ngày mai. Nhưng cô biết, chuyện vụng trộm thế này không công bằng với Trần Hoài Xuyên. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Người đàn ông bá đạo nắm mọi thứ trong tay như thế vốn không nên dây dưa mờ ám với người phụ nữ như cô. Dịu dàng vô tận của anh là thứ Lâm Kiều không xứng nhận được. Huống hồ cuộc hôn nhân với Lưu Vĩnh Quân là một vũng bùn nhơ, cô không muốn anh rủ lòng thương hại mình.
Trần Hoài Xuyên lần nữa hỏi Lâm Kiều câu hỏi cũ.
“Có muốn theo tôi hay không?” Không giống với lần trước, đáp án lần này vô cùng quan trọng với Trần Hoài Xuyên.
Lâm Kiều chỉ trắng bệch mặt, cắn môi lắc lắc đầu.
Một buổi sau, Trần Hoài Xuyên buông lỏng tay cô ra.
Lâm Kiều không biết vì sao mình lại khóc.”
Nếu như có thể gặp được anh sớm chút thì cô sẽ không do dự đồng ý.
Hai mươi hai tuổi... hai mươi ba tuổi... hoặc là sớm hơn...
Khi đó cô chưa phải là người phụ nữ của người khác, chưa từng trải qua những ngày tháng dài dằng dặc bị giày vò trong nguội lạnh, vẫn còn là cô gái trẻ dám yêu dám hận. Cô và anh có lẽ sẽ có muôn vàn khả năng.
Nhưng cô không có tư cách nói ba chữ “Em nguyện ý.” kia.
***
"Mẹ biết rõ mấy năm nay con phải chịu thiệt thòi... Nhưng nói đến cùng thì Lưu Vĩnh Quân đối xử với con cũng tốt mà... Kiều Kiều... mẹ và ba con có tuổi rồi, em trai con lại còn nhỏ. Những năm nay nhà chúng ta dãi nắng dầm mưa, vừa mới trải qua vài năm tốt đẹp... Nếu nhà còn không có mà lại gánh trên lưng một khoản nợ lớn như vậy, con để cho ba và mẹ phải sống thế nào đây..."
[...]
"Vĩnh Quân và ba mẹ không còn tức giận nữa rồi... Chỉ cần con chịu trở về sống hòa hợp với nó thì nó sẽ lập tức bỏ qua chuyện cũ, lập tức kêu người đem những hóa đơn kia tới, căn nhà cũng lập tức sang tên cho Lâm Siêu... Kiều Kiều... Vì mẹ và ba con... Con chịu thiệt thòi một chút, nói với Vĩnh Quân vài lời đi... Xem như mẹ và ba van con..."
[...]
"Lúc mọi người làm chuyện này đều gạt con. Mỗi một khoản tiền mượn là đều dùng trên người các người. Mua nhà thì đừng nói chừa lại cho con một phòng, ngay cả một cái chìa khóa cũng không cho con. Hiện tại lại muốn con ở cạnh bên Lưu Vĩnh Quân chịu tra tấn, các người sống tiếp ngày tháng an nhàn của các người?”
[...]
"Cho nên muốn con hy sinh cuộc đời của mình để đổi lấy hạnh phúc của các người sao?"
Sau những chuyện lừa dối và ghê tởm Lưu Vĩnh Quân đã làm, dường như cả thế giới vẫn không ngừng kéo ngược cô lại nấm mồ hôn nhân nhơ nhớp và vô vọng với anh ta. Người duy nhất luôn mong cô vui vẻ bình an lại bị cô năm lần bảy lượt tự tay đẩy ra xa.
Vậy mà anh vẫn yêu cô, thậm chí cúi đầu xưng thần dưới chân cô. Trần Hoài Xuyên chưa từng rời đi.
Lâm Kiều không muốn sống hèn mọn như vậy nữa, ba năm kia đã rút đi toàn bộ niềm hy vọng vào hôn nhân của cô. Hiện tại Trần Hoài Xuyên như cọng rơm cứu mạng trong dòng nước xiết. Cô muốn quang minh chính đại nắm tay anh đi dưới ánh mặt trời, Lâm Kiều muốn bỏ mặc tất thảy để ở bên người đàn ông ấy, mặc kệ tương lai anh buông tay, không cần cô nữa cũng chẳng hề gì.
“Lâm Kiều, em có yêu anh không?”
Dằn lại cơn xao động muốn hôn sạch nước mắt của cô xuống, cuối cùng Trần Hoài Xuyên cũng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt ngập nước của người phụ nữ.
Đã từng ly dị thì thế nào? Gia cảnh tầm thường thì có làm sao? Anh không cần phải băn khoăn vướng mắc vào những vấn đề thế tục giống Lâm Kiều, vì thế anh chỉ cần một đáp án có thể khiến anh bất chấp tất cả.
“Em có yêu anh không?”
Trên gương mặt lạnh lùng của người đàn ông hiện lên vẻ “đây là câu hỏi bắt buộc”. Lâm Kiều cắn chặt môi, nước mắt tuôn rơi như mưa. Cô ra sức lắc đầu, nước mắt rơi xuống mặt sofa da, ngay cả những lọn tóc mai cũng bị thấm ướt.
Nhưng trong lòng cô đang mặc niệm hết lần này đến lần khác, em yêu anh, em yêu anh…”
Có lẽ với hầu hết mọi người, tam quan phải ngay thẳng chính trực mới được xem là đúng, nhưng cũng chính những thứ đó vây hãm người ta trong đau khổ suốt đời. Còn với những kẻ đã đi qua vực sâu thì được sống đúng với lòng mình mới là điều quan trọng nhất. Trong câu chuyện này, không có nhân vật nào hoàn toàn trong sạch cả. Lưu Vĩnh Quân lừa gạt kết hôn, ngoại tình còn ra vẻ đạo đức, Lâm Kiều chưa dứt khoát với chồng cũ đã ra ngoài tìm niềm vui, Trần Hoài Xuyên vì tình yêu mà gạt bỏ tất cả đạo đức luân lý.
Ở đây reviewer không cổ súy hay tung hô chuyện ngoại tình của nữ chính là đúng. Nhưng hãy đứng trên góc độ của nhân vật, sống trong hoàn cảnh của cô ấy để thấy được nỗi uất hận vì bị lừa dối và nỗi đau bị hành hạ và thao túng tinh thần suốt bao năm của người phụ nữ ấy.
Một câu chuyện hay là câu chuyện có thể khiến người ta thay đổi cách nhìn về nó. Với cá nhân reviewer, “Nụ hôn ướt át” có thể xem là một câu chuyện hay, không chỉ bởi nội dung mới lạ kích thích mà còn bởi những chi tiết “lăn giường” nóng bỏng hấp dẫn của hai nhân vật chính. Chất lượng chuyển ngữ tốt cũng là một điểm cộng nữa để bạn cân nhắc lựa chọn bộ truyện này đấy. Ngoài ra, team Bạch Nguyệt Quang sẽ rất vui nếu được nhận một like từ bạn cho “Nụ hôn ướt át” đó nha! ^^
____
“...”: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^
Cre pic: Google/huaban
Nguồn chuyển ngữ: Bạch Nguyệt Quang