Phồn giản

Phồn giản

#Review
PHỒN GIẢN 

Tác giả: Quân Ước
Thể loại: Hiện đại, nam trầm ổn, nữ chính khiếm khuyết (bị điếc), HE
Số chương: 61
Tình trạng: Hoàn edit

_________________

"Phồn Giản" chỉ là một câu chuyện tình, giữa nam và nữ, không có gì quá đặc biệt, nhưng tuyệt đối là sâu nặng.

Lục Phồn, 29 tuổi, lính cứu hỏa hợp đồng, nghề tay trái là sửa xe. Bố mẹ không còn, sống một mình, rất trầm ổn.

Nghê Giản, 25 tuổi, họa sĩ vẽ truyện tranh manga nổi tiếng nhưng bị điếc. Bố mẹ ly hôn, đều có gia đình riêng. Sống cùng mẹ, nhưng lúc nào trốn được đều trốn đi, tính tình khó hiểu.

Lúc còn nhỏ, Lục Phồn và Nghê Giản được hứa hôn, nhưng chỉ là lời nói trong lúc vui miệng của 2 nhà. Nghê Giản 3 tuổi bị điếc nhưng mẹ vẫn cố gắng cho cô học khẩu ngữ để có thể hòa nhập. Ngày đó, Nghê Giản thường theo Lục Phồn, đôi khi ở bên nhau rất trầm lặng, nhưng luôn có cảm giác an toàn. Cứ như vậy cho đến khi chia xa, là khoảng cấp 2.

Lần gặp tiếp theo hai người đã trưởng thành, tương lai gần như đã định. Vô tình chạm mặt, Nghê Giản nhận ra Lục Phồn trước, muốn trêu anh một chút, thật không ngờ trêu đến kết hôn luôn. Là mẹ Nghê Giản hiểu lầm con gái mình yêu đồng tính, ép cô phải lấy đàn ông. Nghê Giản không muốn giải thích nhiều, phần lớn là vì muốn chống đối mẹ, ra điều kiện trong vòng một tháng sẽ kết hôn. Có lẽ nếu chưa gặp Lục Phồn, Nghê Giản sẽ không dám đưa ra điều kiện như vậy, nhưng giờ gặp rồi. Tuy không chắc cục diện này sẽ thế nào, nhưng có lẽ, cảm giác an toàn khi xưa vẫn tồn tại, cô đã nhờ anh giúp.

“Tại sao lại là tôi?”
“Vì em không nghĩ ra được ai khác.”

Chỉ như vậy, 2 người trở thành vợ chồng hợp pháp.

“Anh yên tâm, sau khi kết hôn anh vẫn tự do như lúc độc thân” 
Là lời hứa mà Nghê Giản dành cho Lục Phồn.

Nhưng, hai con người đang xuân thì, cả tâm lý và sức khỏe đều bình thường, sống cùng nhau dù không thường xuyên nhưng phản ứng cơ thể thì không lừa dối được. Đã kết hôn rồi, những việc muốn thử cũng nên thử. Thế là lao vào nhau, nhiệt tình, cháy bỏng. 

Như đã nói, Nghê Giản tính cách quái dị, ngang ngạnh ương bướng không chịu kém ai. Lục Phồn điềm đạm, có tâm sự cũng giữ kín, rất đàn ông. Hai người ấy sống cùng nhau, định trước sẽ rất kỳ cục. Đặc thù nghề nghiệp, Lục Phồn đa phần sống trong trạm cứu hỏa, nghỉ phép mới về nhà. Nghê Giản mỗi khi bị thúc bản thảo, phải giam mình hàng tháng trời không tiếp xúc xã hội. Nhưng, nếu lịch nghỉ của cả hai khớp nhau, sẽ có cảnh như thế này:

“Anh xong việc rồi.”
“Vâng, em đang đứng trước cửa nhà anh”.

Cũng có những lúc, Nghê Giản đến trạm tìm Lục Phồn. Là khi, cô biết anh mang đồ ăn đến nhưng không liên lạc được với cô. Là khi, cô biết anh nhớ mình nhưng không dám thừa nhận. Là khi, cô biết mình cũng rất nhớ người đàn ông này… Nhớ, nên mới có thể chờ ngoài cổng suốt 5 tiếng đồng hồ, chỉ để ôm một cái, hôn một cái và hỏi một câu: “Khi nào anh được nghỉ?”

Lúc hai người sống cùng nhau, không có quá nhiều thử thách, cũng không có quá nhiều những vấn đề gây tranh cãi. Chỉ là, những hành động thường nhật mà như vô tình khiến cho hai trái tim tự động cuốn vào nhau. Ví như, lần đầu tiên cô vào bếp, trứng cháy, đậu bắp khét. Anh đã nấu cho cô món ngon, còn mình thì ăn đồ cô làm. Cô biết anh không bỏ, nên còn bao nhiêu đều trút hết vào bát mình, cố ăn hết để anh được ăn ngon. Không ai nói gì, nhưng việc đó anh thu vào mắt, đặt vào tim. Ví như, cô có tiền, chỉ muốn ăn đồ ngon, nhưng bát mỳ nấu hỏng cô vẫn ráng nuốt, vì cô biết nếu là anh sẽ không nỡ đổ đi. Chẳng biết từ lúc nào hai người bắt đầu ý thức mình đang sống với đối phương, quan tâm đến cảm nhận và quan điểm sống của nhau. 

Rồi cũng có những lúc giận hờn, khi anh nghe được người khác nói về mối quan hệ đồng tính của cô mà cô lại không giải thích. Còn cô thì cho rằng anh không quan tâm. Cho đến khi, cô không chịu được nữa, đến tìm anh thì lại thấy anh đi cùng người khác. Cô không giận, nhưng vứt hết đồ đi, là đồ cô mua cho anh, anh không cần cô cũng chẳng tiếc. Đến lượt anh, sau khi giải quyết dứt điểm một mối quan hệ chưa bao giờ bắt đầu, lại nhận ra mình không còn một mình nữa. Mặc kệ, cô thích phụ nữ cũng được, thích cả hai cũng được. Chỉ cần trong đó có anh, thì anh bất chấp sẽ ở bên cô. Trớ trêu thay, người muốn tìm lại không thể gặp, cô đi nước ngoài, đồng thời chuyển nhà. Anh không có cách nào tìm được, đành phải chờ mỗi ngày ở dưới nhà của bạn cô. Rồi sau đó, bằng tất cả sức lực và tinh thần, khi gặp được cô, anh tuyên bố:

“Chúng ta không giống nhau, không cùng con đường, nhưng anh không có ý định vứt bỏ em”

Và, cô không phản đối.
Cứ như vậy, dần dần ở bên nhau. Thực sự.

Sống lâu ngày, cũng cần hiểu về nhau nhiều hơn. Nhưng không biết mở lời thế nào. Cô có một quá khứ bi thương, theo đuổi một người suốt 4 năm, không được đáp lại, chỉ vì cô là người điếc. Nếu không gặp Lục Phồn, không chắc sẽ quên được. Nhưng cô đã gặp, thế nên, tất cả chỉ là một khoảng thời gian đã qua không đáng nhắc lại. 

Lục Phồn cũng có người để ý, nhưng anh không tiền không thế, người ta không chọn anh thì cũng chẳng có gì đáng tiếc. Sự thật là, có yêu thì mới có ghen, nhưng hai người thẳng tính quá, lại cứng quá thành ra ghen mà cũng không giống người bình thường. Anh ghen anh bỏ đi, cô đuổi theo bị tai nạn, nhưng vẫn trốn viện đi tìm.

Gặp rồi chẳng nói nổi một câu, nhìn nhau một cái lại xong hết. Có đôi khi, tình cảm không chỉ nói bằng lời, đặc biệt là hai nhân vật này. Khi cô mệt mỏi vì thị phi, anh lại đang tập huấn ở xa. Cô không nghĩ nhiều, bắt xe đến chỗ anh. Chấp nhận ngủ ở nhà trọ bẩn thỉu, chỉ để nhìn anh một cái. Không cần anh biết, không cần anh an ủi, chỉ cần biết cô có anh trên đời. Phần anh, không biết cô đến, nhưng chỉ cần nhìn cái khăn choàng cô để quên tại nhà trọ, là có thể hiểu tình cảm của cô dành cho mình sâu nặng dường nào.

Sống cùng nhau, sự thấu hiểu rất quan trọng, bố và mẹ Nghê Giản đều muốn Lục Phồn đổi nghề, vì quá nguy hiểm. Nhưng cô nói: “Con không khuyên được, cũng không muốn. Vì đó là điều mà anh ấy thích”

Nghê Giản không trong sáng nhưng vô tư. Cô muốn gần anh, nên mua nhà ngay đối diện trạm cứu hỏa anh làm. Lục Phồn cảm thấy đây là việc của đàn ông phải làm, nhưng thực tế thì, anh lực bất tòng tâm. Mà Nghê Giản cũng không cần, cô nói:

“Việc anh làm rất đáng tiền” – Cô không chỉ tôn trọng sở thích của anh, mà còn tôn trọng ý nghĩa của công việc anh đang làm.
“Anh cứ làm việc mà anh thích, em không cần gì cả, trừ anh ra”

Tình yêu, có đôi lúc không cần phải phân định rõ ràng, ai là trụ cột gia đình hay ai là chỗ dựa của ai. Chỉ cần, đôi bên cảm thấy đối phương chính là điều duy nhất mình còn thiếu, vậy là đủ. Khi yêu thương đủ sâu đậm, sự trúc trắc của sĩ diện cũng không còn ý nghĩa. Lục Phồn có cố gắng cả đời cũng không thể mua nổi một căn nhà cho Nghê Giản. Nhưng anh có thể cho cô một mái ấm và bao bọc cô suốt quãng đời còn lại ở trong đó. Trong một mối quan hệ, có lẽ điều quan trọng nhất chính là tìm thấy ý nghĩa của chính mình trong lòng người còn lại.

Chỉ là một chuyện tình như bao câu chuyện khác nhưng cái cách mà họ dần đến bên nhau, cảm nhận nhau từ những hành động hết sức bình thường, khiến cho người đọc cảm thấy phảng phất chính mình trong nhân vật ấy. Không quá kịch tính, không quá ảo tưởng về một tình yêu lãng mạn chỉ có trên giấy, “Phồn Giản” kể một câu chuyện chân thật, mà trong đó, nhân vật sống thật với cảm xúc của mình. Yêu thì thể hiện, không thích thì không làm, không muốn hiểu lầm thì giải thích,… Tất cả mọi diễn biến đều như đang kể chuyện, không cần phải tưởng tượng, chỉ đơn thuần là ngồi xem và …thưởng thức.
______________

" ": Trích dẫn từ truyện

Review by #Lâm_Lâm Dung Hoa
Bìa: #Họa Gian Phi

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...