Quả mâm xôi và chú chó già

Quả mâm xôi và chú chó già

 

Trước giờ truyện mà tôi đọc và viết review đều là truyện dài hoặc rất dài. Do vậy mà bài rv của tôi cũng thường dài hoặc rất dài. Đây là truyện ngắn đầu tiên. Nói thật là, nếu chỉ đơn thuần là viết review cho câu chuyện này, có lẽ sẽ không quá 500 chữ vì nội dung vô cùng đơn giản. Chính vì vậy, để đạt được kích thước tiêu chuẩn của một bài review, chúng ta vừa đọc vừa tâm sự nhé.

Trong một lần vô tình, Nhâm Viện Viện đã giúp cảnh sát bắt được một tội phạm đang bị truy nã. Người nhận cuộc gọi của cô đêm hôm đó là một người đàn ông có giọng nói trầm ấm, mạnh mẽ và dứt khoát. Ấn tượng đầu tiên đã đến với cô như vậy. Nhưng mà, giữa dòng đời tấp nập và hối hả này, một chút thoáng qua đâu có mang nhiều ý nghĩa. 

Thế nên, chuyện tiếp theo xảy đến đã là vài tuần sau. Để khuyến khích những công dân dũng cảm báo án như Nhâm Viện Viện, Sở cảnh sát quyết định thưởng cho cô một khoản tiền, người được giao nhiệm vụ liên lạc với cô cũng chính là người đã nhận cuộc điện thoại đó. Cái này có được tính là duyên phận đến rồi không?

Nhâm Viện Viện nhận được thông báo liền sắp xếp đến Sở cảnh sát nhận tiền thưởng. Ở cái nơi mà trắng đen luôn nhìn nhau bằng ánh mắt hận thù ấy, cô đã gặp được người đàn ông có giọng nói ấm áp hôm nào. Anh có dáng người tiêu chuẩn của một cảnh sát lâu năm, cao to rắn chắc. Người ta thường nói, khí chất của một người có thể vượt qua cả diện mạo bên ngoài. Nhâm Viện Viện cảm thấy vô cùng chính xác. 

Tuy anh không tính là quá đẹp trai, nhưng tuyệt đối là có vẻ đẹp nam tính, ngũ quan cân đối, cộng thêm sự trầm tĩnh thì miễn cưỡng cũng có thể xem là cực phẩm. Chỉ có điều, tuổi tác có hơi nhiều một chút. Hoặc ít ra là cô thấy như vậy. Anh nhìn cái gì cũng phải híp mắt lại, nói chuyện cũng rất thận trọng và chừng mực. Tác phong ấy khiến cô tò mò hỏi tên anh. Với tính cách của anh cộng thêm nguyên tắc nghề nghiệp thì chuyện này là không thể. Thế nhưng chẳng hiểu vì lý do gì, anh lại nói với cô, anh tên Trần Ngạn.

Lại thêm một khoảng thời gian trôi qua, hai người không hề trao đổi thêm bất cứ thông tin cá nhân nào, cũng không để lại cách thức liên lạc. Lần gặp tiếp theo cũng là vô tình, hơn nữa anh còn thuận đường đưa cô về. Nhưng mà bạn đừng nôn nóng quá, Trần Ngạn chỉ đưa Nhâm Viện Viện về đến trung tâm thành phố thôi, sau đó thì cô phải tự bắt xe về nhà. Đến cả một cơ hội để hiểu lầm cũng không có. 

Cũng không phải quá khó hiểu về tình huống này như vậy. Giữa hai người họ vốn dĩ đâu đã có gì, Trần Ngạn là một người đàn ông trải qua sương gió cuộc đời, tuy anh có cảm tình tốt đẹp với cô gái nhỏ này nhưng bản tính của một người lính được tôi luyện khiến anh luôn thận trọng với tất cả mọi việc. Nhâm Viện Viện là một cô gái trẻ, quen tự do và thích một mình, tuy cô ấn tượng với anh nhưng cũng không đến nỗi khắc sâu trong lòng.

Điều kỳ diệu lại đến vào những ngày sau đó. Khi Trần Ngạn bị kẻ thù cũ tìm đến trả thù, anh lại mang một thân đầy thương tích đến nhà của Nhâm Viện Viện. Kỳ lạ quá phải không? Anh chưa từng tới đó, cũng chưa từng hỏi cô, nhưng chỉ cần nhìn thẻ căn cước của cô một lần là nhớ. Thế nên mới nói, có đôi khi lý trí chọn lờ đi nhưng trái tim lại chú ý. Đến khi cần thì nháy mắt một cái là có thể nhớ được ngay. Trần Ngạn đã tìm đến cô như vậy đấy. 

Đột nhiên phải tiếp nhận một người không tính là quen mà cũng không phải là lạ, Nhâm Viện Viện có chút ngoài ý muốn. Nhưng mà cô vốn không ghét người đàn ông này, thậm chí còn có chút lo lắng. Thế nên cũng chẳng suy nghĩ quá nhiều, cứ như vậy mà mang anh vào nhà. Lặng lẽ chăm sóc, lặng lẽ làm cơm ngon, lặng lẽ nhìn anh đến ngẩn ngơ. 

Bên ngoài trầm tĩnh không có nghĩa là trong lòng không nổi sóng. Qua vài ngày ở cùng nhau, Trần Ngạn nói với cô gái nhỏ, anh là một người lính lỗi thời, vì bị thương nên chỉ có thể về địa phương nhỏ này làm cảnh sát già. Nhưng mà, anh còn nói anh biết sửa chữa vật dụng trong nhà. Nhâm Viện Viện nghe hiểu, nên cô nói với anh máy sưởi của nhà cô bị hư rồi. 

Trần Ngạn nói: “Tôi biết.”
Nhâm Viện Viện lại nói: “Nó luôn luôn hư…”
Trần Ngạn lại nói: “Anh nhớ rồi.”
Vì nó luôn luôn hư, cho nên anh sẽ luôn ở đây.

Chuyện tình cảm của họ nhẹ nhàng vô cùng, tình huống cũng rất giản đơn, nhưng không thể phủ nhận nó vẫn luôn tràn đầy. Cô là quả mâm xôi mọng nước thơm ngọt, anh là chú chó già lặng lẽ ở bên. Nghe có vẻ trái ngược nhưng lại hoà hợp đến lạ kỳ. Là vì trong lòng có nhau, mọi sự khác biệt đều không còn ý nghĩa, phải không?

Thêm một vài tình huống nghề nghiệp của anh, thêm một vài cảm xúc của cô khi đối mặt. Vì là truyện ngắn nên cũng chỉ thoáng qua như vậy thôi. Đọc để hiểu rằng, tình cảm luôn cần có hoàn cảnh để nảy sinh và luôn cần thử thách để tôi luyện. Trần Ngạn không phải là cảnh sát xuất chúng gì cả, Nhâm Viện Viện cũng không phải là cô gái xuất sắc khó tìm, họ chỉ là những người bình thường, cố gắng hết sức để hoàn thành công việc và sống tốt nhất có thể. Chính vì không yêu cầu quá cao, họ mới tìm thấy tình yêu, đơn giản mà hạnh phúc.

Đôi khi, không cần quá cố gắng để trở thành người đặc biệt của một ai đó, chỉ cần là chính mình. Nếu trong tim người đó có bạn, mọi thứ tự khắc sẽ trở nên đặc biệt thôi.

------------------

" ": Trích dẫn từ truyện 

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...