#Review
QUÝ TRỌNG THANH XUÂN, THỜI GIAN VỪA ĐÚNG
Tác giả: Ám Trạch Minh Vân Sinh
Thể loại: Truyện ngắn, Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Sủng văn ấm áp, HE.
Số chương: 8 Chương
Tình trạng: Đã Hoàn
----------
“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa”. (*)
Thanh xuân của bạn là gì?
Thanh xuân với nhiều người mang nhiều ý nghĩa khác nhau, nhưng với nam chính trong câu chuyện mà tôi sắp nhắc tới đây thì thanh xuân của anh chỉ gói gọn trong vài từ ngắn gọn: “mối tình đầu”.
La Nhất Hiên - một trong những “thành phần cá biệt” của lớp, khi mọi người đang vùi đầu trong núi bài tập thì anh thi đấu ở sân bóng rổ, đến lúc thi cử thì chỉ viết bừa đáp án hoặc khoanh tròn vài câu trắc nghiệm rồi nộp bài. Là cậu học trò khiến nhiều thầy cô đau đầu khi nhắc đến.
Nhưng sự xuất hiện của lớp trưởng - Trương Tiêu Tiêu đã làm thay đổi La Nhất Hiên, không giống như những cậu học trò cá biệt khác, chỉ vì muốn gây sự chú ý với “người mình thích” mà “giật tóc”, “viết thư tỏ tình” hay “hẹn gặp riêng”, La Nhất Hiên “theo đuổi” Trương Tiêu Tiêu bằng cách là “liều mạng” học hành.
Nhưng mà với chỉ số EQ thấp lè tè của nữ chính thì con đường “theo đuổi người đẹp” chẳng dễ dàng gì đâu.
Đáng tội nghiệp cho nam chính của chúng ta khi nữ chính chưa kịp phát hiện ra “vật thể lạ lượn lờ” xung quanh cô thì “thầy chủ nhiệm đã chú ý tới cậu rồi”.
Khác với La Nhất Hiên thành tích lúc nào cũng đội sổ thì Trương Tiêu Tiêu lại là người có thành tích tốt nhất trường, nhưng không ai biết rằng để có được kết quả ấy cô đã phải trải qua những chuyện gì? Mọi người đều nói rằng, thiên tài là nhờ vào một phần trăm “bẩm sinh” còn lại chính là sự cố gắng. Trương Tiêu Tiêu biết cô không phải là thiên tài, cho nên tất cả hành tích mà cô có chính là nhờ sự cố gắng của chính bản thân.
Dường như ngoài việc học ra Trương Tiêu Tiêu chẳng có việc gì khiến cô để ý, cô có thể biết tên từng người trong lớp nhưng đi trên đường lại chẳng nhận ra một ai. Cho đến khi duyên phận đưa đẩy cô gặp La Nhất Hiên, thì Tiêu Tiêu mới biết được rằng, thì ra ngoài việc học, thế giới xung quanh còn nhiều điều khác “thú vị” hơn nữa.
Có câu nói: “Tuổi 18, chúng ta sẽ dễ dàng yêu một ai đó, cũng thường âu lo vì những chuyện cỏn con. Tuổi 18 người lớn thường hay nói chúng ta dễ dàng bật cười vì những chuyện giản đơn. Những lúc đấy chúng ta thường thật lòng, dốc lòng dốc sức hơn cả người lớn” (**)
Liệu rằng La Nhất Hiên có thể “theo đuổi” được Trương Tiêu Tiêu không? Cả câu chuyện chỉ là quá trình chớm nở và phát triển của tình yêu tuổi học trò, có lẽ là thanh xuân, có lẽ là hoài niệm, là tình đầu.
Tôi chỉ mong duyên phận của hai người ấy không quá mỏng manh, vì thanh xuân rất ngắn mà cuộc đời này thì rất dài.
-------
Chú thích:
(*): Trích dẫn Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi.
(**): Trích dẫn phim Reply 1997
Review by #Tâm Dung Hoa
Bìa: #Tơ Chiêu Nghi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban