Bạch Cẩm Tú - cô út nhà họ Bạch xinh đẹp, lại là con cưng trên đầu quả tim của Bạch lão gia giàu nhất miền Nam, được yêu chiều từ nhỏ. Vì thế nên cô cũng tuỳ hứng, muốn gì được đó. Tất tần tật mọi thứ mà một người phụ nữ danh giá không nên làm thì cô làm cả: đi du học rồi cũng hút thuốc, mặc tây phục hở ra hai cánh tay trắng nõn, tóc thì uốn xoăn như các chị tây dương mắt xanh.
Cô út lại còn học vẽ tranh phương Tây. Cái loại tranh vẽ khiến người xấu hổ mà mẫu lại còn là đàn ông ấy! Cơ mà vẫn chưa hết đâu! Cô út học xong lại không về nhà mà cứ ở tận Hương Cảng, nghe đâu là dạy học trường tây nào đấy!
Rốt cuộc Bạch Lão gia cũng năn nỉ được con gái cưng trở về, với phần quà đoàn tụ là một chiếc Roll Royce mui trần mới cáu. Nhưng cô út hình như lái xe chưa thạo, Bạch lão gia lại đành tìm về cho cô một anh tài xế tạm vậy.
Trong khi biết bao công tử thế gia nguyện lòng đến làm tài xế cho cô út, thì chẳng hiểu cơ may nào mà Nhiếp Tái Trầm, một anh chàng quân nhân không gốc gác, không gia thế lại tự dưng “được” trọng dụng.
Sợ cô út lại đổi ý không về, Bạch Gia đành phái Nhiếp Tái Trầm cùng quản gia đến tận Hương Cảng “đón lỏng” và hộ tống cô về nhà an toàn.
Trước cổng trường học, cô út kiêu ngạo trong lời đồn cuối cùng rồi cũng xuất hiện. Cô gái xinh đẹp với “gương mặt trắng nõn, mái tóc dài thắt bím thả trước ngực, mặc bộ váy màu xanh nhạt kiểu dáng bình thường của Trung Quốc” xuất hiện trước mắt Nhiếp Tái Trầm như một luồng gió mát thổi bay cả cái nóng như thiêu như đốt của một ngày tháng 7. Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau.
Giá như những trải nghiệm về sau cũng đẹp như ấn tượng của thuở ban đầu thì hay biết mấy… Nhưng quãng đường dài từ Hương Cảng đến Cổ Thành Phù Huyền đã triệt để phá tan ấn tượng của Nhiếp Tái Trầm về cô gái thanh thuần dịu ngọt trong tà áo xanh hôm ấy…
Hoá ra cô út thật sự biết hút thuốc và hoá ra cô út thật sự rất giỏi mắng người. Mà Nhiếp Tái Trầm lại không may, phạm “trọng tội” khi lỡ nhìn thấy bức chân dung khoả thân cô tự vẽ, trở thành đối tượng của ánh mắt ghét bỏ và cái miệng xinh đẹp rất biết mắng người ấy.
Nhưng cũng đáng đời anh. Ai bảo anh vừa thấy bức họa của con nhà người ta đã không dời nổi mắt. Ai bảo anh si mê sắc đẹp của Bạch tiểu thư đến ngốc nghếch.
Trở về Cổ Thành, dù ghét bỏ nhưng cái số, cái duyên cứ vồ lấy nhau. Bạch Cẩm Tú cứ hết lần này đến lần khác chạm mặt Nhiếp Tái Trầm trong những hoàn cảnh hết sức xấu hổ, mà đỉnh điểm là lần cô chết lặng khi nhìn thấy anh khoả thân nửa người trên đứng tắm dưới suối. Ừ thì… ghét thì cũng có ghét nhưng người này dáng người lại đẹp như tượng tạc.
Người học hội họa như cô mà không chớp thời cơ để vung cọ vài nét thì cảm thấy có lỗi với trường học quá thể. Bức chân dung ấy thế mà lại trở thành vũ khí sắc bén để Bạch Cẩm Tú ép Nhiếp Tái Trầm nhận làm người yêu hờ của cô để lấy việc chia tay anh làm điều kiện từ chối các mối nhân duyên khác.
Thế mà vỏ quýt dày lại có móng tay nhọn. Bạch lão gia lại đi vừa ý Nhiếp Tái Trầm! Hốt hoảng! Thật không thể nào! Trong lúc cuống quýt, đôi tình nhân hờ lại làm bại lộ sự thật và Nhiêp Tái Trầm bỏ đi trở về quân đội, từ đó mỗi bước lại thăng tiến hơn, từ một đội trưởng trở thành tiêu thống nắm giữ quyền hành và sự nể phục của binh sỹ.
Nhưng Nhiếp Tái Trầm ngoài binh lực ra thì đường tình duyên có vẻ lại lận đận. Dù đã tránh xa nhưng lại bị cô út nhà họ Bạch nhiều lần quấy nhiễu. Ai bảo anh liều chết cứu cô, ai bảo anh lãnh cảm với những lần tự dâng hiến thân xác cọc đi tìm trâu của cô út xinh đẹp kiêu kỳ? Ai bảo anh cứ một lần lại một lần từ chối thịnh ý của Bạch lão gia muốn nhận anh làm rể? Và nhất là ai bảo quanh anh lại lắm ong bướm...
Bạch Cẩm Tú là một đoá hồng có gai độc, mà Nhiếp Tái Trầm lại là một con ong dù biết hoa hồng có gai nhưng vẫn một lần lại một lần lầm lạc trong hương thơm đó. Dù tự nhủ là không được nhưng anh lại không thể chống cự tình cảm của mình đối với cô.
Và chuyện gì đến cũng sẽ đến, rốt cuộc anh hùng khó qua ải mỹ nhân, anh rồi cũng phạm phải sai lầm để người anh ngày nhớ đêm mong lừa lên giường. Mà cô gái ấy, sau thời khắc mặn nồng lại quá ư tỉnh táo để bảo với anh: “Giải quyết như nào, anh phải cho em câu trả lời. Em thì… như nào cũng được”. Ừ, em như nào cũng được nhưng anh thử không cưới em xem! (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Thế là Nhiếp Tái Trầm bị cô út lừa về tay. Nhưng cô út chẳng những có số tốt từng cứu cha một mạng lại còn có số vượng phu. Từ ngày Nhiếp Tái Trầm cưới Bạch Cẩm Tú thì lại lên như diều gặp gió. Triều Thanh kết thúc cũng không thể cản nổi bước chân anh. Trở thành tướng lĩnh của tân quân, nắm quyền hành trong tay nhưng mối quan hệ với Bạch Cẩm Tú bỗng chốc lại xảy ra sự cố khiến cô đòi ly hôn và bỏ về nhà mẹ đẻ sống.
“Quyến luyến phù thành” cũng như phần lớn những bộ dân quốc khác, xây dựng hình tượng nữ chính tây học, bản tính mạnh mẽ, sôi nổi. Nhưng cô út nhà họ Bạch thì không chỉ học rộng tài cao mà lại còn phóng khoáng trong cả suy nghĩ và lối sống làm cho những người đàn ông bên cạnh cô đều phải phân nửa trầm mê, phân nửa e dè.
Hình tượng nam chính của Nhiếp Tái Trầm được xây dựng khá hợp lý. Diễn biến tâm lý của một anh lính trẻ ngây ngô biến chuyển từ cái nhìn đầu tiên, lần đầu nhìn thấy tranh khoả thân của người con gái ấy, đến những giãy giụa nội tâm và chấp nhận đối diện với tình cảm của chính mình được tác giả khắc họa rõ nét.
Nhiếp Tái Trầm ban đầu là si mê sắc đẹp của Bạch Cẩm Tú rồi lại không chống đỡ được sự tươi trẻ, nồng nhiệt của cô gái ấy. Nhưng anh lại đáp lại cô bằng một tình yêu xen lẫn đề phòng. Chính bởi nửa yêu nửa lo sợ bị bỏ rơi mà anh đã phạm sai lầm dẫn đến tổn thương tình cảm của cô. Người vợ mà anh yêu thương rốt cuộc cũng cất bước lên chiếc tàu về lại nước Pháp xa xôi.
Ngày hôm ấy, anh nhìn bóng lưng cô bước lên tàu, bao kỷ niệm lại tràn về, cứ như lần đầu gặp gỡ, cô gái trong chiếc áo xanh kia đã vô thức chiếm đầy tim anh. Anh chợt nhận ra anh yêu cô nhiều xiết bao…
Liệu đã xảy ra chuyện gì khiến cô út nhà họ Bạch vốn đã trổ hết tài nghệ để truy phu giờ lại đòi làm ra chuyện trái với luân thường vào thời điểm ấy là ly hôn? Liệu vị trí đầu sóng ngọn gió của Nhiếp Tái Trầm có mang đến hiểm nguy cho anh và những người bên cạnh? Mời các bạn đọc “Quyến luyến phù thành” để tìm câu trả lời nhé.
Ngoài mạch tình cảm thì điểm mà mình thích nhất ở “Quyến luyến phù thành” là không lạm dụng đi sâu vào yếu tố chính trị cũng như tâng bốc Trung Quốc quá đà. Vì vậy truyện đọc khá nhẹ nhàng và dễ hiểu, thích hợp cho các bạn thích đọc dân quốc nhưng ngại những cài cắm tư tưởng chính trị dài dòng như một số truyện khác.
____
“ “: Trích từ trong truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban