Sợ Hà Lệnh

Sợ Hà Lệnh

Đây là một câu chuyện giữa chốn giang hồ mưa đao khói lửa.

 

Hai kẻ từng sống trong bóng tối, lãng đãng phiêu du giữa đất trời lại tình cờ gặp được nhau, bị cuốn vào vòng xoáy, cùng nhau lý giải những bí ẩn nơi chốn giang hồ.

 

Đến cuối cùng, sau tất cả mọi gian nan, họ đã tìm thấy được chốn nương tựa.

 

 

Chu Tử Thư, thủ lĩnh “Thiên Song” Vinh Gia Hoàng đế một tay bồi dưỡng, võ nghệ cao cường, thủ đoạn vô song. Một trang chủ được che chở bởi bàn tay Hoàng gia, được Hoàng thượng tín nhiệm, chức vụ cao lớn, tận hưởng hết vinh hoa phú quý.

 

Cái tên Thiên Song ai nghe qua cũng đều cảm thấy kinh sợ, là nơi vào thì dễ nhưng ra thì lại vô cùng khó khăn. Tương truyền rằng, nếu muốn ra khỏi tổ chức, trừ phi đã chết, hoặc là tự xin “Thất khiến tam thu đinh” - phong bảy cây đinh độc vào bảy chỗ đại huyệt quan trọng. Tuy rằng mạng sống có thể duy trì ba năm, nhưng lại sống không bằng chết.

 

Chẳng ai có thể ngờ rằng, chính vị thủ lĩnh Thiên Song kia lại liều mạng cắm bảy cây “Thất khiếu tam thu đinh” vào người để chuộc chính mình ra khỏi tổ chức ấy.

 

Y cảm thấy bản thân thật quá đỗi nực cười. Suốt ngần ấy năm cứ ngỡ sống trong vinh quang nhưng kỳ thực chẳng biết mình đang mưu cầu gì, có chăng chỉ là một nô tài không thể lộ diện, không có sự tự do. Đến khi chợt nhận ra, vội vã chuộc lấy mình thì chỉ có thể sống dài thêm ba năm nữa, cùng với nỗi đau thể xác chẳng bao giờ lành. 

 

Thủ lĩnh Thiên Song Chu Tử Thư dung mạo tuấn tú giờ đây không còn nữa, chỉ có một kẻ tên họ Chu Nhứ gương mặt vàng vọt như người bệnh sắp chết, quần áo thô cứng, hông đeo bầu rượu, bắt đầu phiêu bạt chốn giang hồ. 

 

Một cuộc gặp gỡ tình cờ, một lần đi thuyền, một phút mềm lòng nhận lấy thỏi bạc vụn trong tay lão ngư tiều cùng lời hứa đưa đứa trẻ kia đến Thái Hồ Thiệu gia trang, lại khiến y bị cuốn vào cuộc chiến trong chốn giang hồ gươm đao vô tận.

 

Ở nơi đó có rất nhiều bí mật chưa thể lý giải. Về cái chết của cha đứa trẻ, về thảm án ba mươi năm trước, về Lưu Ly giáp - thứ khiến cả chốn giang hồ dậy sóng.

 

Trong cuộc gặp gỡ ấy, ngoài mang theo một cậu nhóc con chưa trải sự đời, y còn có thêm một cái đuôi cứ bám riết theo sau. 

 

Đó là một nam nhân áo xám tên Ôn Khách Hành, dẫn theo một thuộc hạ là nữ tử Cố Tương. Hắn quyết tâm bám riết theo y chỉ vì một lời khẳng định nhưng chưa được giải đáp. Bởi hắn là một kẻ yêu nam sắc tự nhận mình có mắt nhìn chuẩn xác không bao giờ sai lệch.

 

“Ta nhìn người chưa bao giờ sai lầm, ngươi nhất định đã dịch dung.”

 

“Chúng ta đi theo người họ Chu kia, ta khẳng định không nhìn sai, y tất là một mỹ nhân, dọc đường đi theo, chung quy có thể túm được cái đuôi hồ ly, A Tương, nếu ngươi không tin thì chúng ta có thể đánh cuộc.”

 

Chỉ là hắn không biết được, lần theo đuôi ấy, lại là theo y cả đời.

 

 

Ôn Khách Hành, cái kẻ mang vẻ ngoài cà rỡn chuyên hảo nam sắc, bộ dáng vô sỉ chọc ghẹo người khác thành thói kia, lại chính là Quỷ chủ của Phong Nhai sơn quỷ bí, thủ đoạn tàn khốc, hỷ nộ vô thường mà giang hồ thường hay đồn đại.

 

Cuộc sống của hắn nhìn qua thì thấy có vẻ nhàn nhã tự tại, hết đi chốn này lại dừng chân chốn kia, nhưng chỉ có mình hắn biết mình tăm tối thế nào, hiu quạnh ra sao, cuộc đời mỗi ngày đều trải qua trong vô định không có hồi kết. 

 

Gặp được Chu Tử Thư, hắn như tìm ra được một tia sáng le lói trong bóng tối. Thì ra thủ lĩnh Thiên Song lại là người như vậy. Y giống như một hắn khác ở trên đời, đều là những con sói cô độc bị kẹp trong bẫy thú, dù có cắn đứt chân mình cũng muốn vùng vẫy mà thoát ra.

 

Từ ngày y xuất hiện, hắn cảm thấy cuộc sống của mình không còn là những chuỗi ngày tẻ nhạt nữa. Mỗi ngày đều đấu võ mồm với y, chọc ghẹo y, theo y bôn ba chốn giang hồ khiến hắn vui vẻ biết bao nhiêu. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)

 

Nhưng dù có vui vẻ cách mấy cũng phải nhìn vào thực tại, rằng Chu Tử Thư chỉ còn sống được cùng lắm là ba năm mà thôi.

 

Mà hắn, lại lỡ thích y mất rồi…

 

“Chủ nhân, ngài đang đau lòng ư?”

 

“Sao ta phải đau lòng?”

 

Hắn đáp trả A Tương là thế, nhưng thực ra hắn chỉ đang tự lừa mình dối người. Cuộc đời của hắn, nếu không có sự xuất hiện của y thì cũng chẳng còn bao nhiêu ý nghĩa nữa đâu?

 

“Người đừng chết có được không?”

 

Nếu ngươi chết rồi, ta sống một mình trên cõi đời này sẽ cô đơn lắm đấy.

 

Chu Tử Thư cứ nghĩ mình sống thêm được ba năm là đủ, y cũng đã sẵn sàng cho việc đón nhận cái chết đến bên mình. Nhưng hắn bước vào cuộc đời y, khuấy đảo cuộc sống của y, lại khiến y luyến tiếc chốn hồng trần này biết bao.

 

Ban đầu là không thích, là khó chịu với sự vô sỉ và đeo bám của hắn, nhưng chẳng biết từ lúc nào, trong lòng y đã có hình bóng hắn ngự trị.

 

“Phàm là có một tuyến khả năng sống được thì ta sẽ không thể chết. Mạng là của ta, võ công là của ta, ông trời đã cho ta con đường này, lại muốn lấy đi đồ của ta, không dễ như vậy đâu.”

 

Y hứa với hắn, sẽ cố gắng để sống. Lời hứa ấy, cuối cùng y làm được rồi.

 

Sau bao nhiêu sóng gió, y đã tìm được cho mình một chốn dừng chân.

 

“Hoá ra hôm qua đã chết, năm tháng trôi đi, cũng chẳng qua đang đợi chờ một người có thể sớm chiều bầu bạn, nắm lấy tay nhau như thế này.”

 

 

“Thiên Nhai Khách” không chỉ là một bộ truyện thuần về tình cảm lứa đôi. Ở đó còn ẩn giấu biết bao nhiêu bí mật trong chốn giang hồ, vẽ nên cho người đọc một thế giới võ lâm hoành tráng nhưng cũng lắm mưu mô quỷ kế.

 

Tại nơi đó, ta nhìn thấy những con người không tiếc mình đấu đá tranh đoạt, hay vì chấp niệm của mình mà vùng vẫy trong chốn giang hồ.

 

Hai nhân vật nam được tác giả xây dựng khá tròn trịa và ấn tượng. Một Chu Tử Thư khí khái, một Ôn Khách Hành điên cuồng càn rỡ. Họ đều là những người sống trong bóng tối chỉ muốn vươn mình lên tìm thấy được ánh sáng, là những đại ma đầu chỉ cầu có được hạnh phúc giản đơn. Tình yêu của họ không oanh oanh liệt liệt, bắt đầu từ những lời châm chọc, những màn đấu võ mồm rồi nó cứ thế mà đến, nhẹ nhàng như dòng nước chảy.

 

Truyện có những số phận con người khiến mình thương cảm không thôi. Như cặp đôi Cố Tương và Tào Uý Ninh kiếp này lắm chông gai nhưng kiếp sau lại thập phần viên mãn. Như Liễu Thiên Xảo đến chết vẫn ôm một mối tình cuồng si, hay Diệp Bạch Y mãi ôm một bóng hình đến chấp niệm. 

 

Chốn giang hồ máu lạnh vô tình nhưng kẻ có tình thì vẫn còn đó, nhưng là nợ hay là duyên, đến cuối cùng mới có thể biết được rõ ràng.

 

Truyện có hài, cũng có bi. Có những phút giây khiến người đọc sảng khoái, cũng có những đoạn khiến ta day dứt không ngừng.

 

Nếu bạn yêu đam mỹ, yêu cổ đại thì đừng nên bỏ qua tác phẩm này của Priest nhé ^^ 

___

 

“ “: Trích từ truyện.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ

Cre: Google/Huaban


 


Hôm nay cũng phải nói chia tay với bạn trai

Hôm nay cũng phải nói chia tay với bạn trai

Đây là câu chuyện giữa một cô nàng suốt ngày muốn chia tay với bạn trai nhưng bất thành và anh bạn trai luôn đau đầu nghĩ cách làm sao để cô ấy thôi nói lời chia tay v   Nghe có vẻ ngược tâm và rối rắm nhỉ, nhưng đừng...

Yêu người say đắm

Yêu người say đắm

“Yêu người say đắm”, đúng như tên truyện, si mê và cuốn hút từ những chương đầu tiên, nhịp truyện rất nhanh đưa người đọc đắm chìm vào mối quan hệ của Lâm Lạc Tang và Bùi Hàn Chu, một ca sĩ chìm nổi trong showbiz và một ...

Bạn trai à, em thật sự biết sai rồi

Bạn trai à, em thật sự biết sai rồi

Warning 1. Truyện thuộc khẩu vị nặng, SM, không tam quan, 21+ phải cân nhắc thật kỹ trước khi đọc bộ truyện này. 2. Tam quan trong truyện không đại diện cho tác giả hay bất kỳ ai. Đã nhảy hố xin quên hai chữ tam quan....

Trái tim người câm

Trái tim người câm

“Hồi nhỏ Trần Thiên Dương vô cùng đáng yêu. Hai má cậu phúng phính, miệng chúm chím, mắt to tròn đen lay láy, trông chẳng khác nào một bé búp bê được làm bằng ngọc, bế ra ngoài ai cũng yêu. Vì có đứa con xinh xắn mà cả n...

Ti mệnh

Ti mệnh

Rồng vốn là một loài thần thú thượng cổ, nhưng chỉ vì một lời tiên đoán rằng sự tồn tại của loài rồng sẽ là một mối nguy hại cho muôn dân mà Thiên giới đã truy sát, cả tộc bị diệt.    Trường Uyên là con ấu long duy nhấ...

Bí ẩn đôi long phượng

Bí ẩn đôi long phượng

Nếu chẳng níu được gió, cứ để gió cuốn đi… (*)   Có một con người cường đại bất kham như thế, tựa làn gió gào quét khắp thảo nguyên. Chàng ấy là Khấu Lẫm. Chàng là Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ – một chức quan mang nhiệm vụ bảo ...