Năm nay Thẩm Oản Doanh 17 tuổi, là đại tiểu thư nổi tiếng nhất trường Trung học tư thục số một thành phố A.
Cô xuất thân từ nhà giàu, có thành tích ưu tú, tính cách lại dịu dàng. Bất kể mọi lúc mọi nơi, cô đều xuất hiện với dáng vẻ xinh đẹp, thanh tao.
Cô là nữ thần của học sinh toàn trường. Hoa khôi lớp là cô, hoa khôi khối là cô, hoa khôi trường cũng là cô.
Mãi cho đến một ngày kia, có một nam sinh tên là Hoắc Thành chuyển đến, anh biết hết tất cả những bí mật nhỏ của cô…
Anh biết cô ghét học hành, biết cô lén uống rượu, thậm chí biết cả việc cô thích ngồi rung chân ăn mì gói!
Hình tượng của đại tiểu thư hoàn toàn sụp đổ rồi.
Thẩm Oản Doanh: Tôi khổ quá mà :)
…
Thực ra mình cũng không hiểu bản thân theo trường phái hay chủ nghĩa gì, nhưng là một cẩu độc thân chân chính, mình rất thích tự ngược và nhìn người ta show ân ái…
Câu chuyện này có thể nói là khá ổn áp, chun chút hài, in ít plot twist và phần nhiều là ngọt ngào, điểm cộng nữa là nó còn đến từ ngòi bút tác giả yêu thích của mình - Bản Lật Tử.
Để nhận xét về nhân vật trong truyện thì chỉ cần tóm gọn là: Ưng thấy moẹ!
Lần thứ hai sống lại Hoắc Thành mới biết hoá ra cuộc sống của anh vốn không đơn giản như những gì mình từng nghĩ.
Để các bạn yên tâm thì mình xin nói thẳng là chị nhà không hề liên quan gì đến cái chết của anh, Thẩm Oản Doanh đời trước cực kỳ vô can và tội nghiệp luôn ạ. Đây cũng là lý do mình không muốn đề cập nhiều tới chuyện đời trước, dù gì cũng là một cái kết không có hậu.
Tuy nhiên điều ‘phức tạp’ và nguyên nhân cái chết của Hoắc Thành là gì, đương nhiên mình sẽ giữ kín bí mật cho các bạn còn có cái để tìm hiểu chứ.
Bản thân nam nữ chính đều là những người nổi trội về cả ngoại hình và thành tích nhưng không vì thế mà kiêu căng, ngạo mạn. Thẩm Oản Doanh rất hòa đồng, dễ mến, không hề tính tình đại tiểu thư, tuy Hoắc Thành là mỹ nam băng sương lạnh lùng nhưng cũng là người bản tính tốt.
Bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, cộng thêm tình yêu của Hoắc Thành dành cho người anh yêu đúng là khiến mình phát hờn lên được, tình cảm của Thẩm Oản Doanh cũng không kém cạnh, nhưng thân là phái nữ tất nhiên sẽ không khỏi ao ước có một nửa còn lại như anh nhà rồi :”>
Một chút spoil: dù là đời trước hay đời này thì trong tim cả hai người đều có nhau, tình yêu của họ rất đẹp. Có lẽ cũng chính vì mối tình trời sinh dành cho nhau nên Hoắc Thành mới được trùng sinh.
Lần này anh tiếp cận Thẩm Oản Doanh thật sớm, dùng tình yêu của mình thấm nhuần trái tim cô, để cô biết rằng dẫu chuyện gì xảy ra đi nữa, anh vẫn tin cô và hơn hết là tin vào tình cảm thiêng liêng của hai người.
Nắng tắt nhường chỗ chiều tà,
Thành ơi mau dắt Doanh về nhà đi =)))).
...
Hoắc Thành bị sát hại nhưng anh cũng được trời ban cơ hội sống lại ở quá khứ nhiều năm trước.
Bản tính con người vốn tránh hại tìm lợi, nếu anh biết tương lai sẽ bị Thẩm Oản Doanh giết chết, mặc kệ nguyên nhân của cô là gì thì hẳn là đời này anh sẽ tránh xa Thẩm Oản Doanh.
Chỉ cần không có giao thoa gì với cô thì chuyện tương lai bị cô giết chết cũng sẽ không xảy ra.
Nhưng có con thiêu thân nào có thể cưỡng lại được ánh sáng, Hoắc Thành cũng không phải ngoại lệ.
Dù biết ngọn lửa càng rực rỡ lại càng nguy hiểm, mà vẫn một mực lao đầu vào và cam nguyện tan ra trong ánh lửa.
Hoắc Thành yêu Thẩm Oản Doanh từ cái lần gặp đầu tiên, nhưng cô không biết, anh cũng chẳng bộc bạch.
Kiếp trước anh luôn im lặng nhìn cô từ xa, lặng lẽ theo dõi mạng xã hội của Thẩm Oản Doanh mà không dám ‘đột phá’ vào đó.
Nhưng kiếp này thì khác, Hoắc Thành muốn, rất muốn là đằng khác, nói cho cô biết con tim anh vì cô mà ‘đáng sống’, anh kiên quyết tiến vào thế giới của cô.
Thế giới của Hoắc Thành gói gọn bằng ba chữ Thẩm Oản Doanh, cho nên anh mong mình cũng sẽ được góp mặt vào vũ trụ nhỏ của cô, dẫu chỉ là một phần nhỏ nhoi đi chăng nữa.
Anh biết bản thân mình không thể rời xa cô.
Anh muốn bù lại hết quãng thời gian mà mình đã bỏ qua.
Anh muốn biết rốt cuộc bản thân đã bỏ lỡ điều gì.
Có câu cứ ba tuổi là một thế hệ, tính ra “tâm hồn” anh có khoảng cách tận hơn hai thế hệ với Thẩm Oản Doanh.
Hoắc Thành rất thích, thậm chí là yêu cô, nhưng tâm hồn anh là người đàn ông trưởng thành, vẫn chưa cầm thú đến mức ra tay với trẻ chưa thành niên.
Vì thế anh rất kiên nhẫn, nhẫn nại ở bên cô từng ngày, dùng tình yêu của mình cảm hoá và ‘nuôi’ (để thịt) nàng dâu nhỏ tuổi này lớn nhanh một chút :v.
…
Thẩm Oản Doanh vốn là đại tiểu thư ‘văn võ song toàn’ của trường tư thục số một, vừa xinh đẹp vừa thành tích tốt, khiến phái nam thì thầm mến, phái nữ lại thầm ghen.
Có tin đồn cô thích nam sinh đứng đầu khối, nhưng thực chất không phải vậy. Chẳng qua là cô hâm mộ cái tính tự do tự tại, thích gì làm nấy của cậu ta.
Từ nhỏ mẹ Thẩm Oản Doanh đã ép cô vào một khuôn mẫu yểu điệu thục nữ, đi nhẹ nói khẽ cười duyên, học lực cũng quan trọng không kém, trong mắt bà đó mới là một tiểu thư đích thực.
Mà càng bị dồn nén thì càng tích tụ, có câu “Trẻ không chơi già đổ đốn”, tuy Thẩm Oản Doanh chưa già nhưng cô vẫn có cách riêng để giải tỏa bản thân.
Ai ngờ được kiều nữ của trường lại trang điểm lòe loẹt thành cô gái nhỏ hư hỏng vào karaoke chứ?
Đã che giấu lén lút đến vậy rồi mà cô vẫn bị nam sinh mới chuyển trường tên Hoắc Thành bắt gặp.
Vậy mà anh lại còn bao che cho cô, xây hẳn một phòng hát trong nhà dành riêng cho Thẩm Oản Doanh.
Nhưng cũng không lạ, vì từ khi anh xuất hiện đã che chở, săn sóc, nuông chiều cô vô số lần rồi, lạ ở chỗ là Thẩm Oản Doanh không hề kháng cự việc bị anh phát hiện ra bản chất thật của mình. Đương nhiên nếu đổi thành người khác thì chưa chắc.
Chỉ có Hoắc Thành, anh không chê cười, châm chọc cô, cũng không nói cho người khác biết, cô có thể cảm nhận được anh rất quan tâm đến mình. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Có rất nhiều người vì áp lực mà cuộc đời bị vây trong vũng bùn lầy không thể trở mình, bản thân Thẩm Oản Doanh biết rõ, nếu Hoắc Thành không tới, kết cục cuối cùng của cô cũng là bi kịch tương tự.
Tuy Thẩm Oản Doanh đã có chút đoán già đoán non, nhưng vẫn không dám chắc chắn, chỉ sợ tự dát vàng lên mặt thì kiếm lỗ đâu mà chui ra.
Cơ mà cô không thể nhịn được thêm nữa, con tim đã rung rinh muốn đổ lắm rồi, anh còn không mau cầm cưa lên đi? Bởi vì dù sao… chuyện yêu sớm với Hoắc Thành cũng phát tiết cảm xúc tốt hơn trốn đi karaoke nhiều. :v
…
Hoắc Thành bước vào cuộc đời Thẩm Oản Doanh cũng là lần đầu tiên khiến cô cảm nhận được, đàn ông là một loại động vật có tính xâm lược mạnh đến vậy.
Hoắc Thành nhìn bên ngoài vô cùng lạnh lùng nhưng tình yêu của anh lại rất mạnh mẽ, quyết tuyệt.
“Em còn chưa trả lời anh.” Không thể hôn, Hoắc Thành chỉ có thể dùng ngón tay lưu luyến trên môi cô.
Thẩm Oản Doanh cứng đờ hít sâu một hơi, mở miệng hỏi anh: “Anh, anh thích em sao?”
“Thích.” Mặc kệ đời trước, hay đời này.
“Thích, thích tới cỡ nào?”
Hoắc Thành nhìn mắt cô, trong đầu hiện lên hình ảnh kiếp trước. Anh rũ mắt, ôm Thẩm Oản Doanh vào ngực, nói ở bên tai cô: “Thích đến mức, cam tâm tình nguyện cho em mạng sống của anh.”
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban