#Review
THÊ TỬ CỦA BẠO QUÂN
Tác giả: Mạt Trà Khúc Kỳ
Thể loại: Cổ đại, cung đình hầu tước, sạch – sắc – sủng, nam chính siêu siêu siêu cute, HE
Độ dài: 114 chương
Tình trạng: Hoàn edit
----------
Tiêu gia, một gia tộc có danh vọng cao ngất. Không phải chỉ vì Tiêu gia là trung thần lập nhiều công lao trên chiến trường, mà còn vì Tiêu gia luôn có nữ nhi được nuôi dưỡng từ bé để trở thành hoàng hậu. Tiêu Ngư chính là người nữ nhi đó.
Từ nhỏ Tiêu Ngư đã được biểu cô của nàng cũng chính là thái hậu đương nhiệm dạy dỗ rất quy cũ, những đức tính, những gì một hoàng hậu cần phải có – Tiêu Ngư đều có. Vừa đến tuổi cập kê nàng đã được gả cho thái tử biểu ca cũng là hoàng đế hiện giờ - Triệu Dục. Vậy mà trớ trêu thay, ngay đêm tân hôn, khi Tân Lang chưa kịp vén khăn cưới thì đã đột ngột qua đời. Chỉ trong một đêm, cô nương đang độ hoa nở trở thành quả phụ. Nhưng có lẽ vì đã được giáo dục từ nhỏ, Tiêu Ngư luôn sẳn sàng cho những việc thế kia. “Phu tử tòng tử” – Nàng trở thành thái hậu, buông rèm chấp chính phò trợ ấu đệ Triệu Hoằng lên ngôi.
Nhưng hỡi ôi, có lẽ Đại Nguỵ đã đến lúc diệt vong, chưa bao lâu kinh thành đã bị đánh chiếm. Biểu cô của nàng tự sát, nước mất nhà tan. Nói gì thì nói, Tiêu Ngư cũng chỉ là một cô nương mười mấy tuổi đầu, vẫn còn rất ham sống, vì thế nàng cùng ma ma và mấy nô tì dẫn Triệu Hoằng trốn ra khỏi cung.
Ấy vậy mà lưu lạc ngoài cung chưa bao lâu, nàng đã bị chính tân đế Tiết Chiến bắt về. Từ đây cuộc đời Tiêu Ngư đã lật sang trang mới.
Đại Nguỵ diệt vong, tân đế lên ngôi đổi thành Đại Tề. Người ngoài luôn nói Tiết Chiến xuất thân từ nông phu áo vải, mặc dù có gương mặt tuấn tú, nhưng vẫn mang dáng vẻ thô to chẳng khác nào một con gấu lớn. Sau khi bình định đại cục, việc tiếp theo hắn làm chính là lập con gái Tiêu gia làm hoàng hậu.
Tiêu Hoài là trung thần tiền triều, hắn thật không muốn con gái mình trở thành thê tử của tên loạn thần tặc tử kia. Mà chình bản thân Tiêu Ngư cũng chẳng thể ngờ, nữ nhân một lần gả như nàng, vốn là thái hậu tiền triều vậy mà một lần nữa lại đội mũ phượng vào cung.
Một người thì thô lỗ, một người thì quy cũ cứ vậy mà ngày ngày ở bên nhau. Tiêu Ngư mặc dù từ nhỏ đã người thân trong nhà nuông chiều và nâng niu như trân bảo, nhưng nàng lại không hề kiêu căng hay hống hách, mà ngược lại bản thân luôn biết cất nhắc trước sau, như thế nào để có lợi cho gia tộc, như thế nào để bảo vệ Tiêu gia.
Tiết Chiến thân là đế vương, nhưng từ nhỏ đã lăn lộn trong hang sơn cùng cốc, chẳng khác gì một tên mãng phu. Có lẽ vì vậy, hắn cũng mang trong mình sự chất phác của người nông phu bình dân áo vải.
Tuy nhiên, hôn nhân chính trị, hôn nhân gia tộc liệu có bền lâu? Khi ngay từ đầu nàng tự nguyện đến bên hắn là vì lợi ích chung và hắn thật sự lấy nàng là vì đại cục? Làm sao cả hai có thể tiếp nhận nhau? Làm sao hắn có thể bỏ qua mối hận xưa của gia tộc nàng? Tiêu Ngư phải chọn lựa thế nào giữa tình yêu và gia tộc?
Với mình, bộ truyện này hay! Cốt truyện mặc dù không có gì bất ngờ, chỉ là tranh quyền đoạt lợi, hoàng tử từ dân gian trở về lấy lại những gì mình đã mất. Nhưng tác giả xây dựng các tuyến nhân vật rất dễ thương. Những lúc đọc phân đoạn nam chính thân hình như con gấu lớn vòng tay ôm nữ chính bé nhỏ vào lòng, thật tưởng tưởng thôi cũng thấy vô cùng ấm áp.
Một lần nữa, mình xin nhấn mạnh rằng, nam chính truyện này CỰC KỲ CỰC KỲ DỄ THƯƠNG luôn mọi người ạ. Lúc hắn cầm cái tổ chim nhỏ nhỏ, vừa nhìn ổ chim non vừa cười hỏi cha của nữ chính là nếu hắn tặng cho nàng cái ổ chim nhỏ này, liệu nàng có vui không? :v Rồi khi biết biểu ca thanh mai trúc mã của nàng tặng nàng một bức tượng điêu khắc bằng gỗ, hắn cũng lén lén tự mình tập điêu khắc một cái cho nàng. Rồi còn những phân đoạn cả hai làm nông dân, hắn cao to cầm cuốc xới đất, nàng lon ton theo sau, xới được một chút lại đưa mặt đến để nàng giúp hắn lau mồ hôi ..vv.vv phải nói là vô cùng ngọt ngào luôn mọi người ạ.
Ngoài những cảnh ngọt ngào xuất phát từ đôi nam nữ chính, truyện cũng có không ít cảnh cảm động, chẳng hạn như đoạn nói về tình cảm của Tiêu Hoài dành cho nữ nhi Tiêu Ngư của ông? Hay đoạn về Triệu Dục. Có thể nói, trong truyện này, đối với mình Triệu Dục là nam phụ không đáng chết nhất. Có lẽ y nhát gan, y bỏ rơi thê nhi, y ích kỷ nhưng sâu trong tâm y vẫn là một nam nhân có tấm lòng tốt, nếu không y đã không quay lại, nếu không quay lại y đã không chết mà có thể sống cuộc đời tiêu dao như y muốn. Đấy, cơ bản thì truyện chỉ có thế, nhưng mình thấy như vậy là đủ, đủ về nội dung và cảm xúc. Còn bạn, đọc xong bộ này, bạn có suy nghĩ gì, hãy cmt bên dưới cho mình biết nhé.
P/S: Đừng quên đọc hết truyện để biết bí mật về tên nam chính nhé ^^
Review by #Hôn_Quân
Bìa: #Họa Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban