Thích em từng giây

Thích em từng giây

Kiều Diệc Khê chuyển nhà. Căn hộ ngay tầng trên nhà của Kiều Diệc Khê đang sửa. Quá ồn ào, cô lại còn mất mấy món đồ bé bé xinh xinh. Kiều Diệc Khê cảm thấy có chút khó hiểu.

 

Nhưng rất nhanh sau đó, mọi chuyện đều có lời giải đáp. Việc nhà cô chuyển đến đây, việc cô bị mất đồ, còn cả việc nhà ở tầng trên sửa chữa, tất cả đều có liên quan đến cùng một người: Chu Minh Tự.

 

À, giới thiệu một chút, người này chính là trúc mã của cô, xa cách nhau 8 năm giờ mới gặp lại, còn đỗ chung một trường đại học. Hai bên cha mẹ vẫn thân thiết như trước, cho nên cái việc gán ghép ngầm này đương nhiên không hề gián đoạn. Có điều, đó là sau khi hai người chính thức gặp lại, còn trước đó thì…

 

Con mèo nhà Chu Minh Tự tên là Há Cảo, chẳng biết vì nguyên nhân gì lại rất thích trộm đồ của Kiều Diệc Khê, trộm rồi thì cũng thôi đi, còn nhét vào balo của cậu. Thế nên, lần đầu gặp lại sau nhiều năm xa cách, hai người còn chưa kịp nhận ra nhau thì Kiều Diệc Khê phát hiện, chiếc giày cao gót mà mình rất thích, lại rơi ra từ balo của người kia.

 

Tình huống này cũng quá… bất ngờ rồi. Có lẽ nếu không có quãng thời thơ ấu bên nhau sớm chiều kia, Kiều Diệc Khê sẽ cho rằng chàng trai vẻ ngoài rực rỡ như ánh mặt trời này chính là một tên biến thái. May mà, cậu không phải.

 

Cậu vẫn là Chu Minh Tự xuất sắc mọi mặt, lạnh nhạt hờ hững nhưng cũng đầy sức hút như trong trí nhớ của cô năm nào. Thế nên, bằng một cách “tự nhiên” vô cùng “sắp đặt" cả các bậc sinh thành, hai người lại có nhiều thời gian ở cạnh nhau.

 

Lúc này Kiều Diệc Khê mới biết, Chu Minh Tự chơi game rất giỏi. Thời bấy giờ đang thịnh hành trò ăn gà PUBG, mà Chu Minh Tự lại có biệt danh là kích sát vương, giết người không chớp mắt, ăn gà đến bội thực. Thế nên, để thắt chặt tình cảm hiện tại và hâm nóng tình cảm thuở thiếu thời, mẹ Chu bắt anh, chơi cùng với cô.

 

Được rồi, Kiều Diệc Khê tự biết phận mình gà mờ, gà không ăn cô thì thôi chứ sao cô có thể ăn gà? Ấy vậy mà, kích sát vương nổi tiếng lạnh lùng lại cam tâm tình nguyện dẫn theo cô, đi tàn sát chúng sinh. Chuyện này cũng thật là quá khác với phong cách của cậu rồi.

 

Nhưng mà trách ai bây giờ? Không nói đến cô từng là thanh mai của cậu, bây giờ còn trở thành bạn cùng trường, nhà lầu trên lầu dưới, dưới sức ép như có như không của mẹ Chu nữa, Chu Minh Tự có thể từ chối sao? Hoàn toàn có thể, chỉ là cậu không muốn thôi.

 

Vì sao ư? Vì ấn tượng ngày xưa đã có, nay còn tốt hơn. Kiều Diệc Khê lớn lên xinh đẹp như vậy, lại vô cùng khí chất, có cô gái nào vừa đỗ thủ khoa đàn violon vừa có thể chơi ván trượt? Một sự mâu thuẫn đầy sinh động như vậy, bản thân đã rất lôi cuốn rồi.

 

Và cứ như vậy, hai người cặp nhau đi đánh game. Có lúc vui vẻ có lúc bực bội, nhưng mà đa số đều rất hài lòng. Tuổi trẻ mà, thích nghi nhanh lắm. Giống như Kiều Diệc Khê đã dần quen với nhịp sống cùng với Chu Minh Tự, mà cậu, cũng bắt đầu quen với việc dẫn theo cô đi khắp mọi nơi. Chuyện gì đến sẽ đến, hai người dần dần bước vào cuộc sống của đối phương từ lúc nào không hay biết. Là thói quen, nhưng dường như cũng là sở thích. 

 

Bắt đầu là những lần cùng ăn cơm cùng chơi game, rồi đến việc cô được gửi gắm sang nhà cậu mỗi khi ba mẹ đi công tác, lúc này Kiều Diệc Khê mới biết, thì ra cái lúc sửa nhà ồn ào đó là để sửa phòng cho cô. Và còn rất nhiều thứ khác nữa, đều là vì cô mà chuẩn bị. Hai bạn trẻ đồng trang lứa, có rất nhiều đề tài chung, lại có rất nhiều thời gian ở bên nhau, không hề ghét nhau, thì chính là thích.

 

Nhưng mà cũng vì quá quen thuộc, vô tư đón nhận săn sóc từ hai phía mà quên đi rằng, bản thân chưa từng dành sự đặc biệt đó cho bất kỳ một ai khác. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)

 

Thời gian lặng lẽ thay đổi một số thứ, lại vô tình làm nên điều kỳ diệu. Ban đầu là Chu Minh Tự vì nể mặt mẹ mà chơi game cùng cô, sau đó là tự mình rủ cô chơi game, rồi lại mong chờ cô cùng chơi game, cuối cùng là chỉ muốn cô chơi game với một mình cậu. Giống như sự thăng hoa của tình cảm vậy, bắt đầu từ sự quan tâm cô như khách, sau đó là như bạn bè, hơn bạn bè một chút thì là…

 

“Anh thích em.” 

 

Nói những hai lần. Nói to quá sợ cô giật mình, nói nhỏ quá sợ cô không nghe rõ, nói lần một cô không phản ứng, đành phải nhấn mạnh thêm lần nữa. Nhưng sao cô gái này lại không có chút vui vẻ gì hết vậy?

 

Kiều Diệc Khê nghe thấy rồi, cũng không phải là không có phản ứng, mà chỉ là… cô đang nghĩ cách đồng ý sao cho ngầu. Ok, Chu Minh Tự fine.

 

Cô muốn ngầu thì cứ ngầu, chỉ cần cô đồng ý là được.

 

Họ ở bên nhau. Như cái cách mà trước giờ vẫn làm, nhưng lại có sự khác biệt, ngọt ngào hơn, đáng yêu hơn. Cả hai đều là những người nổi bật, tài sắc đều có đủ, đứng bên cạnh nhau chính là tuyệt tác. Nhưng cũng giống như tất cả các cặp đôi khác, xác nhận quan hệ thì sẽ gặp phải nhiều vấn đề, ví dụ như thời gian ở bên nhau nhiều hay ít, quan tâm nhau như vậy đã đủ hay chưa, bởi vì giấc mơ của Chu Minh Tự không giống người thường. Cậu muốn trở thành một game thủ chuyên nghiệp.

 

Muốn làm được phải dành thời gian cho nó nhiều hơn tất cả, bao gồm cả tình yêu. Thế nhưng may mắn của cậu chính là đã gặp được một cô gái như Kiều Diệc Khê. Chưa từng đòi hỏi, chưa từng oán trách, ngay cả lúc cậu vì sự ngăn cản của bố mà sa sút, cô cũng muốn dùng nụ cười của mình vực cậu dậy, không ngừng nỗ lực khiến cho bố cậu thay đổi suy nghĩ về con đường mà cậu đã lựa chọn.

 

Cô tốt như vậy, cậu có thể phụ lòng sao? 

 

“Trước thi đấu em có hỏi anh: Em đáng yêu, em trưởng thành, em hay nói, em ngoan ngoãn, anh thích cái nào?”

 

“Đáp án là: đều thích.”

 

“Chỉ cần là em, anh đều thích tất cả.”

 

“Trong khoảng thời gian hữu hạn, anh sẽ cố gắng hết sức, vô thời hạn yêu em.”

 

Kiều Diệc Khê nhìn anh đứng trên sân khấu nhận cúp quán quân, nói “Được".

 

---

 

Một câu chuyện đầy nhiệt huyết tuổi thanh xuân với các cô cậu sinh viên tràn đầy năng lượng, vui vẻ hăng say làm điều mình thích. Tuổi trẻ chính là vốn, đi sai đường thì đã sao? Tất cả đều là trải nghiệm. 

 

Anh thích em, thích em từng giây,

Thời gian lúc ấy dường như lắng lại,

Nếu không thể giữ thanh xuân mãi mãi,

Ngày tháng còn dài, dành hết cho em.

____

 

“ “: Trích từ truyện.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ

Cre: Google/Huaban


 


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...