Thiếu nữ toàn phong

Thiếu nữ toàn phong

#Review
THIẾU NỮ TOÀN PHONG

Tác giả: Minh Hiểu Khê
Thể loại: Hiện đại, Thanh xuân, Võ thuật Teakwondo, Sủng, Ngọt, HE
Số chương: 4 tập (Gồm 55 chương + Chương kết)
Tình trạng: Đã XB - Hoàn
______

Trong giới Taekwondo, cái tên Thích Bách Thảo giống như là điều tự hào của Nguyên võ đạo tại nước nhà, nhưng có ai từng biết được Thích Bách Thảo của nhiều năm trước chỉ là một cái tên hoàn toàn xa lạ. Những cố gắng của cô giống như là sự trùng hợp ngẫu nhiên chỉ dựa vào may mắn, chưa từng có ai nghĩ rằng cô đã phải cố gắng ra sao, tốn bao nhiêu công sức để tập luyện, không một ai nhìn thấy được sự nỗ lực không ngừng nghỉ của cô. Ngoại trừ hai người:

Một là, sư phụ của cô Khúc Hướng Nam - nổi sỉ nhục của Nguyên võ đạo, ông bị mọi người khinh bỉ nhưng đối với cô, ông không chỉ là người thầy dạy cô Nguyên võ đạo mà còn là một người cha nuôi nấng cô suốt bao nhiêu năm. Người có thể dạy cho cô “sống phải biết giữ liêm sỉ, phải trái trắng đen, biết khiêm nhường”(*) một người như thế có thể làm những việc trái với nguyên tắc của ông đặt ra hay không? Cho dù cả Nguyên võ đạo xem thường ông nhưng với cô, ông giống như một tượng đài, là tín ngưỡng của riêng mình. Nếu có thể, cô nguyện từ bỏ Nguyên võ đạo để tìm hiểu quá khứ năm xưa, trả lại sạch trong sạch một đời cho ông.

Hai là, Nhược Bạch - anh là Đại sư huynh nổi tiếng lạnh lùng, đối với ai cũng nghiêm khắc và đương nhiên Bách Thảo cũng không phải ngoại lệ. Anh chưa từng an ủi hay động viên cô cố gắng, nếu không nói là đả kích vào điểm yếu khiến cô tự ti, “Chưa thi đấu đã sợ thế này thì ngày mai em xin rút lui luôn đi”.

Nếu Bách Thảo thông minh một chút, cô sẽ nhận ra sự quan tâm của anh, cô chưa từng thắc mắc “tại sao” anh luôn xuất hiện vào những lúc cô rối rắm nhất, khi cô do dự cần một người lắng nghe thì anh luôn đứng ở một nơi cô dễ nhìn thấy.

Anh muốn cô chiến thắng, không chỉ thắng mà còn thắng với ưu thế tuyệt đối! Vậy nên cô nỗ lực tập luyện ngày đêm, chỉ mong được anh thừa nhận, cô đã đạt tới trình độ mà anh kỳ vọng chưa?

Vì sao cô lại để ý sự có mặt của anh đến thế?

Tại sao không thấy anh xuất hiện ở trận đấu, sẽ bắt đầu lo lắng sợ anh xảy ra chuyện; chỉ cần nghe được giọng nói của anh liền an tâm; có anh bên cạnh thì luôn có cảm giác an toàn muốn dựa dẫm, khi anh ôm cô vào lòng cô lại chẳng muốn rời xa vòng tay đó,...

“Mọi điều anh muốn em làm, trước nay em điều cố gắng làm, dù khó đến đâu, cũng cố bằng được…” (*)

“Khi anh cần giúp đỡ lại không hề nói với em.Nhược Bạch sư huynh, là anh cảm thấy em không làm được, hay là anh cho rằng không cần thiết phải nói với người không liên quan?” (*)

Bách Thảo căn bản không ngốc, chỉ là cô đặt tình cảm không đúng chỗ. Cứ cho rằng cảm xúc với Nhược Bạch chỉ là sự dựa dẫm của em gái dành cho anh trai, mà quên mất sự tồn tại của anh trong lòng cô còn lớn hơn cả Sơ Nguyên - người mà cô thích bấy lâu. 

“Còn anh, anh có chắc là em sẽ thắng không?”

“Có.” (*)

Thực ra, ban đầu tôi không ấn tượng nhiều với Nhược Bạch - anh làm tôi có cảm giác khô khan giống như một khúc gỗ. Nhược Bạch không phải là chàng trai dịu dàng và ấm áp mà một đại sư huynh cần có. Anh trầm tĩnh, ít nở nụ cười, dáng vẻ lạnh lùng làm mọi người e ngại không dám tiếp xúc nhiều. Cho nên, chẳng ai biết rằng đằng sau vẻ ngoài khô khan đó là một trái tim ấp áp và đầy hoài bão.
 
Cứ ngỡ “khúc gỗ” ấy chẳng biết thế nào là tình yêu, cho đến khi Bách Thảo xuất hiện. Cô giống như ngọn cỏ dại phi thường dẻo dai, dù sống ở đâu cũng có thể kiên cường “phá đất vươn ra cành lá” và phá luôn bức tường trong tim anh. Nhưng khi anh hiểu rõ được lòng mình thì trái tim cô đã dành cho một người con trai khác, hoàn hảo hơn anh về mọi mặt. 

Diệp Phong từng bất mãn nói rằng: “Cậu mất nhiều công sức vào cô ấy như vậy có đáng không? Mấy năm nay, thời gian cậu tập cho cô ấy còn nhiều hơn thời gian tập cho bản thân.” (*)

Lúc đó, anh chỉ thờ ơ đáp lại: “Cô ấy không cần biết những điều đó.” (*).

Như thế nào mới được gọi là yêu một người? Nếu thật sự yêu một người bạn sẽ đặt toàn bộ sự quan tâm và lo lắng vào người đó, sẽ suy nghĩ làm thế nào mới khiến cho người đó vui vẻ. Nếu lời nói dối có thể đổi lấy hạnh phúc cả đời cô thì anh nguyện đổi lấy.

“Cậu thích Bách Thảo,tưởng tôi không nhận ra ư? Vì sao phải làm thế, cậu nói lý do xem thế nào!” (*)

“Cô ấy thích Sơ Nguyên”.(*)

“Cô ấy thích? Những chuyện đó Bách Thảo ngốc vô cùng, đúng, hôm đó Hiểu Huỳnh bảo, cô ấy ngốc như con ngỗng ấy! Bách Thảo có thể phân biệt kiểu ‘thích’ đó với thích thông thường không? Có thể phân biệt, tình cảm của mình đối với Sơ Nguyên rốt cuộc là kiểu thích như đối với anh trai hay là….” (*)

“Chỉ cần cô ấy thích là đủ”.(*)

Yêu một người chính là không nên ép buộc cô ấy.
-------
Có lẽ sẽ có nhiều người đáng tiếc cho tình yêu của Sơ Nguyên, nhưng tôi thì không. Chẳng phải tôi thiên vị Nhược Bạch mà bởi vì tôi luôn cảm thấy Sơ Nguyên mãi chần chừ không dứt khoát, giữa Bách Thảo và Sơ Nguyên còn có một vị thanh mai - Đình Nghi. Rõ ràng Sơ Nguyên không yêu Đình Nghi, anh ta chỉ xem cô ấy như em gái mà chăm sóc yêu thương, nhưng anh ta lại hết lần này đến lần khác che chở cho Đình Nghi mà không suy nghĩ đến cảm nhận của Bách Thảo. Ai đúng ai sai tôi không có quyền phán xét nhưng cá nhân tôi ở vị trí một người con gái, điều quan trọng nhất không phải “anh yêu em sâu đậm” đến nhường nào, mà là anh “có hiểu được điều em cần không”. Bản thân tôi ban đầu rất thích Sơ Nguyên, vì anh giống như ánh nắng như mặt trời có thể sưởi ấm trái tim thiếu thốn tình cảm của Bách Thảo. Nhưng tiếc thay, chàng trai ấy lại là ánh mặt trời xa vời chạm vào là bỏng tay. Người giàu tình cảm chẳng có gì là không tốt cả, cái không tốt của Sơ Nguyên chính là không phân biệt được người nào cần anh ta bảo vệ, săn sóc hơn. Nếu không nhờ Sơ Nguyên, những ngày tháng mệt mỏi khi mới gia nhập đạo quán Tùng Bách của Bách Thảo sẽ vô vị biết bao nhiêu, khi chẳng có ai là bạn ngoài cô bạn thân Hiểu Huỳnh. 

Yêu ! Nhưng lại do dự, chùn bước thế là yêu sao? 

Tình yêu sẽ không dành cho những ai không biết trân trọng.

Chú thích:
(*): trích dẫn từ truyện

-------------
Review by Tâm Dung Hoa
Des by Họa Qúy Phi 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...