#Review
TÌNH CẠN, NGƯỜI KHÔNG BIẾT
Tác giả: Sư Tiểu Trát
Thể loại: Hiện đại, motif bác sĩ - bệnh nhân, nữ truy, song xử, sủng, ngọt (chút ngược thôi nha), HE
Độ dài: 62 chương
Tình trạng: Hoàn edit và đã được chuyển thể thành phim.
__________
“Em cứ nghĩ rằng mình xuất hiện ngay đúng lúc.
Anh và cô ấy nói lời chia tay.
Em cứ nghĩ anh đã không còn hy vọng gì với cô ấy.
Cũng sẽ không để cô ấy tổn thương anh lần nữa.
Em cứ nghĩ rằng sự dịu dàng của em.
Có thể cho anh cả ngân hà.
Em cứ nghĩ rằng em có thể cố gắng.
Lấp đầy khoảng trống tình cảm trong anh.
Dốc lòng ở lại bên cạnh anh.
Bù đắp tất cả lỗi lầm của cô ấy.
Nhưng có lẽ em đã quá ngây thơ.
Cứ nghĩ rằng có ngày kỳ tích sẽ xuất hiện…” (*)
Cuối cùng, em chẳng còn lại gì ngoài buông tay.
Trịnh Đinh Đinh dành 10 năm thanh xuân để đơn phương Trần Tuần. Anh ta lại giả vờ như không nhận ra tình cảm của cô. Trong khoảng thời gian ấy, những đau đớn của anh khi chia tay tình yêu hay thất bại trong những bước đi đầu tiên của sự nghiệp, đều là cô dùng tất cả nỗ lực và cố gắng để cho anh niềm tin cùng sự ấm áp. Đáng tiếc, cô im lặng đợi chờ còn anh thì vẫn luôn vô tâm hững hờ.
Thanh xuân của một người con gái có bao nhiêu 10 năm kia chứ? Tình yêu cùng sự bao dung của cô cũng đến lúc cạn kiệt. Ngày mà Trần Tuần vứt bỏ tất cả chạy về bên người yêu cũ từng bỏ rơi anh ta, cũng là lúc Trịnh Đinh Đinh quyết định buông tay. Cô không thể chờ đợi thêm nữa, cũng không muốn chờ đợi. Bởi vì, trong mối tình đơn phương này, thứ anh cho cô chưa bao giờ là ánh mắt cùng trái tim.
Những tưởng, Trịnh Đinh Đinh sẽ không thể mở rộng lòng mình với bất kì người đàn ông nào nữa thì trong một lần đi khám bệnh, cô gặp được Ninh Vi Cẩn.
Ninh Vi Cẩn là giáo sư bác sĩ ngoại khoa ngực, thông minh nhưng lại nghiêm túc, sạch sẽ, khó gần và lý trí. Cả hai gặp và quen nhau với tư cách bác sĩ - bệnh nhân bình thường. Bởi vì, anh sẽ là người chịu trách nhiệm tiểu phẫu khối u nhỏ ở ngực cho cô. Tưởng chừng sẽ kết thúc như vậy nhưng tình cờ hết lần này đến lần khác họ lại chạm mặt nhau trong những hoàn cảnh kỳ lạ.
Cô bắt gặp anh cùng đối tượng xem mắt tại quán cafe nhỏ, mà lần nào kết quả cũng thất bại, cô gái hậm hực bỏ đi, còn anh thì vẫn thản nhiên uống trà bấm điện thoại. Em gái anh lại là khách hàng thân quen chuyên mua đồ chơi handmade trên mạng của cô. Cô có đến vài lần giao hàng cũng tình cờ thấy anh. Hay khi vô tình ghé đến một tiệm sách nhỏ ven đường, vẫn ngẫu nhiên thấy anh ở đấy. Khi ấy, trời đổ cơn mưa nặng hạt, anh cứ thế lao ra ngoài rồi lát sau quay về cho cô mượn một chiếc ô nhỏ.
Cơn mưa đó tựa như dòng nước và chiếc ô nhỏ tựa như chiếc lá, nhẹ nhàng xoay mình chảy vào tim cô.
Đối với một người cô độc lạnh lùng như Ninh Vi Cẩn thì cô gái nhỏ Trịnh Đinh Đinh luôn mềm mại dịu dàng có phần hợp mắt. Những lần gặp gỡ vô tình hay cố ý đều khiến anh chú ý và không hề có cảm giác chán ghét cô. Một người đàn ông trưởng thành, cao ngạo như anh cũng đã đến lúc cần ổn định gia thất. Vậy thì, theo như em gái nhỏ của anh đã nói, Đinh Đinh xinh như vậy, đáng yêu như vậy, tốt tính như vậy… thì tại sao anh lại không thử hẹn hò rồi kết hôn với cô ấy nhỉ?
Thế là, anh đề nghị hẹn hò cùng cô. Thẳng thắn, nghiêm túc và chân thành.
“... Sao anh lại chú ý đến em chứ?”
“... Tôi cảm thấy em vẫn còn tương đối thuận mắt.”
Vậy nên, mối quan hệ bác sĩ - bệnh nhân được thăng cấp thành mối quan hệ tình cảm đôi lứa nhanh chóng. Trong khoảng thời gian thử hẹn hò này, Ninh Vi Cẩn tuy là người khô khan lạnh nhạt nhưng rất quan tâm và chăm sóc Trịnh Đinh Đinh. Tất cả những gì anh làm dù nhỏ nhặt đều khiến cô xúc động. Bởi, sự nghiêm túc và chân thành của anh, cô đều thấy được.
Là khi anh tặng cô bó hoa đầu tiên, là khi anh lặng lẽ chờ bên kia đường đợi cô tan tầm, là khi anh im lặng đọc sách bên cạnh cô hay là khi cả hai vô tình trao cho nhau nụ hôn vụng về đầy bối rối… Mọi thứ thuộc về anh như cơn mưa nhẹ nhàng rơi xuống trái tim đã tổn thương của cô. Thấm ướt, xoa dịu và làm mềm đi những đau đớn đã có.
Những khoảnh khắc dễ thương ấm áp ấy khiến trái tim Đinh Đinh dần rung động. Cô vui vẻ yêu đời và tình cảm dành cho Vi Cẩn cũng nhiều hơn. Quá trình ấy diễn ra tự nhiên và đầy ngọt ngào khi cả hai đều mở lòng với nhau. Tưởng chừng, đoạn nhân duyên tốt đẹp này sẽ đi đến một cuộc hôn nhân giản đơn hạnh phúc thì biến cố bất ngờ kéo đến, một biến cố đã đẩy Ninh Vi Cẩn - Trịnh Đinh Đinh đến bên bờ vực tan vỡ và cách xa nhau. Bởi vì, Trần Tuần trở về.
Đứng trước người đàn ông mình từng đơn phương hơn 10 năm chờ đợi là Trần Tuần và người đàn ông vừa mấy tháng quen biết đang thử hẹn hò là Ninh Vi Cẩn, Đinh Đinh phải dứt khoát tình cảm của mình. Nhưng một người cao ngạo lạnh lùng như chú chim khổng tước Ninh Vi Cẩn thì làm sao chịu chấp nhận cô gái bên mình có suy nghĩ hay hành động vì người đàn ông khác. Cho dù là cô không còn yêu nữa hay vì nhân đạo mà cứu lấy mạng sống của anh ta. Vậy nên, anh quyết định chia tay, tuyệt tình vứt bỏ lại tất cả.
Ninh Vi Cẩn rời đi, chưa từng quay đầu lại. Cuộc đời anh, không cho phép sai lầm xảy ra.
Thế nhưng, dù bản thân anh có lý trí đến thế nào thì trái tim cũng làm theo những điều mà nó muốn. Sau hơn một năm trở về, nhìn thấy cô gái nhỏ Trịnh Đinh Đinh đang dốc sức theo đuổi mình, anh dù muốn tuyệt tình cũng không thể ngăn được ánh mắt hay trái tim hướng về cô. Chỉ là, anh không cho phép bản thân mình mềm yếu.
Bởi vì, trong câu chuyện tình yêu này, anh lo sợ. Sợ tình cảm của cô và người cũ không dứt ra được, sợ cô không yêu anh, sợ bản thân sẽ bị tổn thương như quá khứ cha mẹ anh đã từng, sợ tất cả chỉ là giả dối mà anh tự thêu dệt nên hạnh phúc mà thôi… Vậy nên, mặc kệ cô dùng bao nhiêu cách theo đuổi, mong anh hồi tâm, anh vẫn không cho cô chút hy vọng nào… Cho đến ngày hôm ấy, khi cô đứng trước mặt anh, đôi mắt gần như rơi lệ mà nói: “Ninh Vi Cẩn, tạm biệt!”. Anh liền biết, bản thân không thể đánh mất cô thêm lần nào nữa. Bởi vì:
“Trịnh Đinh Đinh, nếu như em không muốn thay đổi. Vậy thì cứ ở lại thế giới của em đi, anh thay đổi là được.”
***
“Tình cạn, người không biết” là một câu chuyện mang gam màu đầy ấm áp, ngọt ngào nhưng cũng có lúc là gam màu xám cho sự xót xa, tổn thương. Trong truyện, nhân vật nam nữ chính được xây dựng khá tốt và thực tế. Chỉ khi trải qua những năm tháng thăng trầm trong cuộc đời như vậy, họ mới có thể trưởng thành và tìm được tình yêu duy nhất của cuộc đời mình.
Trịnh Đinh Đinh là một cô gái nhỏ dùng 10 năm yêu thương và chờ đợi một người. TÌnh cảm ấy tuy sâu nặng nhưng một khi buông tay liền dứt khoát. Sự trở về bên cạnh Trần Tuần khi anh đối diện sống chết, không hề liên quan đến tình cũ, đơn giản vì cô không thể thấy chết mà không cứu. Cho nên ngày sau gặp lại, vẫn là những lời biệt ly. Vậy nên, khi Ninh Vi Cẩn rời đi, cô đã rất tuyệt vọng và đau khổ, hy vọng rồi chờ đợi, tìm mọi cách theo đuổi mong anh hồi tâm quay về.
Còn Ninh Vi Cẩn là một người đàn ông thông minh cao ngạo và lạnh lùng không ai bằng. Trong chuyện tình cảm, anh luôn nghiêm túc và chân thành đối với Ninh Ninh. Tuy ban đầu anh chưa nhận ra tình cảm của mình thì vẫn luôn đối xử rất tốt với cô. Sau này, khi trái tim thật sự rung động thì lại bị sự lý trí quá mức tuyệt tình khiến anh rời xa. Để rồi, khi trở về trái tim lại vì cô mà đánh mất một lần nữa. Thì ra, khi yêu một người, tất cả mọi thứ đều có thể vứt bỏ và nguyện ý thay đổi vì người đó.
Trịnh Đinh Đinh - Ninh Vi Cẩn không phải là con người hoàn hảo không có khuyết điểm, nhưng họ lại vì nhau mà gọt giũa đi những góc cạnh ấy, cho nhau thêm cơ hội để nắm tay nhau đi đến tận cùng. Vì thế, họ xứng đáng với hạnh phúc có được, một hạnh phúc đơn giản nhưng bền lâu.
Trong truyện còn có hai nhân vật khác khá nổi bật là Trần Tuần và Thư Di Nhiên. Một người bỏ lỡ người con gái từng yêu mình đến thiết tha lòng, đến khi hối hận thì tất cả đều muộn màng rồi. Còn một người lại vì theo đuổi một người cố chấp không buông, bị sự ganh ghét làm cho bản thân trở nên xấu xí trong mắt người khác. Đổi lại chỉ là những câu nói tuyệt tình không thương tiếc. Chỉ là sai người, sai thời điểm nên mọi chuyện đều là bi kịch.
Vậy nên, nếu thật lòng yêu thương ai đó, hãy dũng cảm cho bản thân mình một cơ hội, dù kết quả ra sao, nhất định phải kiên cường. Và nếu bên cạnh bạn đã có một người yêu thương mình như thế, xin đừng buông tay người ấy. Bởi vì, rất có thể, một ngày nào đó bạn sẽ đau khổ mà nhận ra rằng:
“Mãi tương tư, mãi tương tư.
Tình cạn, người không biết.”
_______________
(*): Trích bản dịch lời bài hát Em cứ nghĩ do Từ Vi thể hiện
" ": Trích từ truyện
#Lạc_Hậu
Bìa: #Vân Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Huaban/google