“Từ trước đến nay, sân bay luôn là nơi lưu giữ rất nhiều chuyện cũ, có đau khổ triền miên vì chia ly khó gặp lại, cũng có truyền kỳ lãng mạn về vừa gặp đã yêu. Nơi này luôn xảy ra những chuyện mà người ta không tưởng tượng được, có ấm áp đan chéo cũng nỗi buồn hòa với cô đơn.”
Thời Thiên cùng Tùy Cẩn Tri có rất nhiều cơ hội gặp mặt “lần đầu tiên”, manh mối vốn đã sớm xuất hiện nhiều năm trước, giống như “thời gian” dùng rất nhiều sợ dây, bố trí các loại tình huống. Mặc kệ có xoay người hướng nào, cô đều không bỏ lỡ anh, bọn họ giống như nhất định phải gặp gỡ nhau.
Ở sân bay này, lần đầu tiên cô biết tên anh, là do “người quen cũ” giới thiệu. Lúc ấy anh còn là bạn của “người theo đuổi” cô, còn là nam thần luôn quên việc kéo rèm cửa mỗi khi thay đổi đồ ở đối diện căn hộ của cô. Lúc đó, quan hệ của bọn họ, là vừa mới gặp gỡ, là giao phó chăm sóc, là “người quen không thân” của nhau.
Vẫn ở sân bay này, lần nữa gặp gỡ, Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri không may phải trở thành “khán giả” của một cuộc tình đau thương, mà người đàn ông trong đang níu kéo cô gái trong vở diễn này vừa hay là “bạn trai” hiện tại của Thời Thiển, cũng là anh bạn thân của Tùy Cẩn Tri.
Dù bị đẩy vào một tình huống vô cùng lúng túng, thế nhưng chính vì sự kiện này, mà Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri chính thức bước vào mối quan hệ “thân thuộc.”
Cô cùng anh, vừa là hàng xóm, vừa là bạn, vừa là đối tác. Tất cả các vai trò này biến thành một cuộn len lớn, quấn quanh hai người, buộc cô và anh cùng chung một chỗ. Hơn nữa, Thời Thiển còn phát hiện ra, cơ trưởng Tùy lạnh lùng lại chính là đại thần phối âm Bác Diễn mà cô luôn hâm mộ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)
Cô chính là “con diều” nhỏ theo đuổi âm thanh của anh suốt bao nhiêu năm, đối với cô, âm thanh của anh chính là loại rượu hảo hạng nhất, khiến cô say mê không thể thoát ra.
Vài lần gặp gỡ ở sân bay, những lần anh đưa cô bay qua các thành phố cùng những cuộc trò chuyện lúc đêm muộn trở thành vị rượu của thời gian, khiến tình yêu của anh lên men, tỏa hương nồng nàn trong không gian, khiến cô say theo trong đó.
Bọn họ không hẹn mà gặp, vượt qua năm dài tháng rộng, cho dù thế giới này có đối với cô ra sao, cũng chỉ có âm thanh cùng vòng tay của anh, là loại tâm dược duy nhất có thể chữa khỏi.
***
Thời Thiển là nữ kiến trúc sư, diện mạo xinh đẹp, khí chất dịu dàng, tính cách trầm ổn. Mặc dù không phải mẫu phụ nữ vừa gặp đã khiến người khác choáng ngợp nhưng lại toát ra sự thu hút của người trưởng thành.
Đối với Niên Mẫn, có lẽ là cảm thấy thích hợp, đồng thời muốn kiếm tìm một người cạnh bên, Thời Thiển mới quyết định quen. Thế nhưng, bởi vì tình cạn duyên mỏng, mà bọn họ chỉ có thể bước qua đời nhau. Ít nhất, bởi vì dừng lại đúng lúc mới không khiến cô tổn thương. Càng may mắn là, bởi vì có Niên Mẫn, Thời Thiển mới gặp được Tùy Cẩn Tri.
Thời Thiển cho rằng, “lần đầu tiên” gặp cơ trưởng Tùy là ngày đó ở sân bay, anh được Niên Mẫn nhờ cậy chăm sóc cô. Lại không biết rằng, từ rất lâu trước đó, anh đã xuất hiện trong cuộc sống của cô. Âm thanh của anh chính là liều thuốc xoa dịu những nỗi buồn trong trái tim cô, giúp cô vượt qua năm tháng đầy những ưu tư. Vậy nên, nếu thời gian đã cho cô cơ hội, cô nhất định nắm chắc, giữ anh lại cho riêng mình.
Thời Thiển là mẫu phụ nữ trưởng thành, lý trí. Cô hiểu rõ mình cần gì và muốn gì. Đối với chuyện tình cảm, càng thêm rõ ràng. Nếu đã không thể bên nhau, vậy thì dừng lại, không cần cãi vã, cũng không cần níu kéo. Nhưng nếu cô yêu một người, sẽ cố gắng hết sức vì người đó, vì anh vượt qua những nỗi tự ti cùng ám ảnh trong trái tim.
Tùy Cẩn Tri là cơ trưởng ưu tú của hàng không Bác Viễn, khiêm tốn ôn hòa, tính tình lạnh nhạt. Anh được người quen nhờ cậy mà chăm sóc Thời Thiển, lại không ngờ những lần đưa đón cô ở sân bay lại khiến cho trái tim anh rung động. Vì thế, khi có cơ hội, khi cô lần nữa trở thành đóa hoa chưa chủ, anh vội vàng tiến lên, giữ lấy cho riêng mình.
Bởi vì anh phát hiện ra, ở một thân phận khác, khi là đại thần phối âm Bác Diễn, Thời Thiển vẫn xuất hiện trong sinh mệnh anh, là con diều nhỏ đã theo anh rất nhiều năm. Anh dùng thanh âm của mình, trói trái tim cô lại. Lại dùng thân phận cơ trưởng Tùy, không cho anh chạy thoát khỏi vòng tay mình.
Tình yêu của anh nhìn bên ngoài có vẻ dịu dàng, thầm lặng, thế nhưng chỉ có anh và cô biết thứ tình cảm đó có bao nhiêu thâm, bao nhiêu nồng như một loại rượu từ từ thấm vào tim, xoa dịu hết các nỗi đau, dìu cô đi qua năm tháng.
***
Đây là một câu chuyện tình yêu của những người trưởng thành, không mang màu hồng lãng mạn, cũng không mang theo sự nồng nhiệt của thanh xuân. Thay vào đó là lý trí, là sự chín chắn của những tâm hồn đã trải qua sương gió.
Mặc dù tình tiết không mới, nhưng cách tác giả xử lý các tình huống cực kỳ hợp lý, có vui có buồn nhưng được tiết chế ở mức độ vừa phải, dễ chịu.
Nếu bạn là những người có nội hàm, thích đọc những câu chuyện có chiều sâu, trong vị ngọt tình yêu mang theo dư vị của nỗi buồn, thì hãy đến nơi này, hy vọng “Tình nồng, người không biết” sẽ làm bạn say.
_____
“ “: Trích từ truyện được edit bởi rv-er.
Review by #Nghịch Thần
Bìa: #Yên Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban