Văn án:
Lần đầu tiên Hoắc Từ nhìn thấy Dịch Trạch Thành thì anh mặc áo sơ mi trắng quần đen, vai rộng, chân dài, eo thon, lười biếng dựa trên quầy bar.
Mạc Tinh Thần cảm thán với Hoắc Từ: Cậu không cảm thấy trên người anh ta có một loại khí chất chính là tất cả mọi người đều muốn ngủ với anh ta nhưng không ai ngủ được à?
Hoắc Từ liếc mắt: Vậy tớ thì sao?
Mạc Tinh Thần: Nếu cậu thành công, muốn tớ kêu cậu là ba cũng được.
……
Không lâu sau đó
Mạc Tinh Thần: Xin chào, ba Hoắc.
Nhắc nhở:
Bác sĩ không biên giới kiêm tổng tài bá đạo x Nữ nhiếp ảnh gia
Nghề nghiệp của nam nữ chính đều do tác giả YY, không có nguyên tác.
***
Ấn tượng ban đầu của Hoắc Từ về người đàn ông mang tên Dịch Trạch Thành không phải bởi vẻ bề ngoài xuất chúng, thân hình hoàn mỹ vai rộng chân dài, mà lại là bóng lưng như ẩn như hiện của anh trong quầy bar.
Lần đầu tiên sau nhiều năm, cô nhìn thấy được bóng lưng giống trong ký ức của mình nhất. Nó khiến cô nhớ về khoảng thời gian trong quá khứ, cùng người đàn ông đã cứu cô thoát khỏi vũng bùn lầy. Dù chỉ mới gặp lần đầu nhưng khi nhìn thấy bóng lưng anh, lòng cô bỗng nhiên an tâm đến lạ.
“Người đàn ông này chính là tiêu điểm của đêm nay”.
“Anh ta rất cao lãnh, người bình thường khó có thể với tới.”
“Tất cả mọi người đều muốn ngủ với anh ta nhưng không ai ngủ được”
“Vậy tớ thì sao?”
Từ khi bước chân vào giới nhiếp ảnh đến nay, không một ai không biết đến danh tiếng của Hoắc Từ, cũng biết rằng cô gái xinh như hoa này kiêu ngạo và lạnh lùng hơn bất cứ ai.
Chẳng ai có thể tưởng tượng ra, cô gái họ ví như tuyết trắng trên đỉnh núi kia, cũng có ngày lại chủ động tán tỉnh một người đàn ông còn băng lãnh hơn chính mình. Cô chỉ là một ngọn tuyết, còn anh lại như cả núi băng chẳng bao giờ tan.
Anh dám thẳng thừng từ chối hợp tác với cô chỉ vì cho rằng cô quá thương mại, không thể đáp ứng được những gì mà anh cần. Vậy được thôi, cô sẽ chứng minh cho anh thấy, anh sẽ không tìm được ai phù hợp với dự án này hơn cô.
Anh vẫn cứ lạnh lùng dửng dưng mặc cho cô trêu đùa thả thính. Nhưng Hoắc Từ là ai chứ? Cô là một người cố chấp, nếu không đạt được mục đích chắc chắn sẽ không quay đầu.
Chuyến đi đến châu Phi cùng anh và các bác sĩ không biên giới như một sợi dây vô hình kết nối hai người lại với nhau. Điều không ngờ đến chính là, chuyến đi ấy còn giúp Hoắc Từ đối mặt với những vết thương, những khúc mắc của mình trong quá khứ.
Thật ra Hoắc Từ biết, cô thích anh không hề đơn thuần. Cái cô cần chính là cảm giác an toàn mà anh dành cho cô, nó khiến cô như được tiếp thêm sức mạnh, cứu rỗi tâm hồn cô đang từng ngày vụn vỡ.
Cô cũng từng là một Hoắc Từ tươi sáng như ánh mặt trời, có một gia đình hoàn mỹ, một mối tình đẹp đẽ thời thanh xuân. Ngỡ rằng niềm hạnh phúc ấy sẽ kéo dài mãi mãi, nào ngờ tất cả đều biến mất chỉ sau một đêm. Cha mẹ ly hôn, mối tình đầu không còn, gặp tai nạn đến suýt mất đi cả tính mạng. Mọi người đều nghĩ cô lạnh lùng, nhưng đó thực ra chỉ là lớp vỏ bọc để cô che đậy những vết thương chằng chịt trong trái tim.
Mục đích của cô không hề trong sáng, nên cô chẳng chờ mong người đàn ông tốt như anh sẽ tha thứ cho mình. Nào ngờ đáp lại cô chính là giọng nói ấm áp cùng nụ cười dịu dàng của anh
“Đây không phải là chuyện tốt sao, không có việc gì, anh sẽ bảo vệ em.”
Đêm khuya yên tĩnh, chỉ có câu nói của anh vang vọng giữa đất trời. Hệt như đêm hôm ấy, chính bàn tay này đã cho cô một tia hy vọng.
…
Nếu chỉ nhìn vào bề ngoài, Dịch Trạch Thành quả thật là một người đàn ông hoàn hảo. Lớn lên trong đại viện, sống giữa tình yêu thương của cha mẹ và những người anh em thân thiết, ngoại hình cũng thuộc dạng cực phẩm khó tìm. Cuộc đời anh cứ ngỡ là một đường thẳng, nhưng thực ra chỉ anh mới biết tim mình trống rỗng nhường nào. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Anh đã từng là một bác sĩ ngoại khoa giỏi của tổ chức bác sĩ không biên giới, công việc tuy vất vả khó khăn nhưng anh lại tìm thấy được niềm vui. Tiếc là duyên phận của anh với nghề này thật ngắn ngủi, vì thế anh mang những nỗi niềm của quá khứ, một lần nữa đặt chân đến châu Phi cằn cỗi. Chỉ là không ngờ tới, chuyến đi này còn mang một nửa định mệnh đến bên anh.
Càng tiếp xúc với Hoắc Từ, anh càng thêm hiểu và yêu người con gái ấy. Bề ngoài mạnh mẽ dứt khoát, dám nghĩ dám làm, nhưng lại có một trái tim mềm yếu và tâm hồn chứa đầy những vết thương.
Mặc dù chưa từng trải qua chuyện yêu đương, nhưng anh muốn dành cho cô những điều tốt đẹp nhất. Hoắc Từ của anh tốt đến thế, chỉ cần cô thích, anh sẽ không ngần ngại dâng nó đến tận tay cô.
“Thứ em thích, anh có, thế là đủ rồi.”
“Anh sẽ bảo vệ em, chẳng sợ có một ngày em chống lại cả thế giới, anh cũng sẽ đứng bên cạnh em, cùng em chống lại cả thế giới.”
Lúc trước anh không hiểu cô đơn là cảm giác gì. Đến khi biết yêu một người, anh mới nhận ra rằng trước kia mình đã thực sự quá cô đơn.
Duyên phận thực sự rất diệu kỳ, người con gái nắm chặt tay anh năm đó lại chính là Hoắc Từ mạnh mẽ của ngày hôm nay. Anh thật cảm ơn ông trời vì đã một lần nữa mang cô đến bên anh, để anh tiếp tục nắm lấy tay cô, cùng cô đi hết quãng đời này.
Dịch Trạch Thành, cuối cùng cũng đã tìm thấy được người mà mình muốn bảo vệ cả đời.
…
“Tôi thích anh ấy như vậy” là một bộ truyện đặc sắc khác của Tưởng Mục Đồng. Câu chuyện như một thỏi dark chocolate, ngọt pha lẫn chút đắng khiến người đọc phải day dứt thật lâu. Nam nữ chính đều thuộc tuýp người mạnh mẽ, nhưng họ cũng có những nỗi đau, quá khứ muốn chôn sâu mà chỉ khi đọc truyện bạn mới có thể hiểu được rõ ràng.
Mình thực sự thích nữ chính Hoắc Từ, cô chủ động, quả quyết, lại trượng nghĩa không tiếc xả thân vì bạn bè. Cô như bông hồng có gai, nhìn thì có vẻ lạnh lùng với cả thế giới nhưng lại sợ thế giới hơn bất kỳ ai.
Tình yêu của hai nhân vật trong truyện không quá trắc trở cũng chẳng tính là êm đềm. Chỉ đơn giản là hai con người cô độc trong chính tâm hồn tìm đến bên nhau, sưởi ấm cho nhau, được tác giả khéo léo miêu tả bằng những tình tiết ngọt ngào nhưng vẫn có chút gì đó âm ỉ trong lòng người đọc. Truyện sủng nhưng không chán, ngọt nhưng không hề ngấy.
Truyện gợi lại cho mình những ký ức thanh xuân tươi đẹp mỗi khi bài hát “Why did I fall in love with you” được cất lên, hay như chi tiết Hoắc Từ từng đau lòng khi nhóm nhạc nam mà cô thần tượng tan rã. Nếu bạn từng yêu thích nhóm Dong Bang Shin Ki, từng nghe bài hát này, mình tin bạn cũng sẽ có cảm giác hoài niệm như vậy.
Đồng thời, truyện còn đề cập đến nghề bác sĩ không biên giới, một nghề nghiệp ý nghĩa và đầy gian nan mà chỉ có những con người thực sự yêu nghề, không ngại nguy hiểm khó khăn mới có thể làm được.
Nếu bạn đã trót yêu Tưởng Mục Đồng với “Úy Lam” hay “Thế giới của tôi chỉ có anh ấy”, mình tin rằng đây chắc chắn sẽ là một bộ truyện khác của tác giả khiến bạn ấn tượng thật lâu. Lối hành văn sắc sảo, tình tiết thu hút cùng dàn cameo “chất như nước cất” sẽ không để bạn phải thất vọng đâu ạ ^^
____
RV: Thơ Tú Nữ
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban