Trở về năm tháng bố tôi là hotboy

Trở về năm tháng bố tôi là hotboy

 

Văn án:

 

Trước năm 20 tuổi, Lục Yên là cô con gái mỏng manh dễ vỡ được người bố giàu có nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, cho đến khi bố cô – Lục Trăn bị đối thủ tính kế hãm hại, phá sản chỉ sau một đêm. 

 

Kẻ bày mưu hãm hại Lục Trăn tên là Thẩm Quát – một kẻ máu lạnh xuất thân danh giá không ai là không biết ở chốn Giang Thành. Người đàn ông táng tận lương tâm này, không chỉ khiến Lục Trăn khuynh gia bại sản, mà còn dám cướp con gái của ông ấy đem về biệt thự.

 

Trong một tai nạn ngoài ý muốn, Lục Yên trọng sinh, thế nào lại quay trở về đúng quãng thời niên thiếu của bố mình. Cô mở to mắt nhìn chằm chằm vào ông bố tổng tài luôn cẩn trọng, lại đang ở cùng một nhóm thanh thiếu niên ngỗ ngược, cười đến không thấy mặt trời đâu. Ông ấy nắm lấy cổ áo của Thẩm Quát, vỗ nhẹ vào mặt mà rằng.

 

“Nào, gọi một tiếng ‘bố’ đi.”

 

Ai cũng biết, trong bảy người này thì có hai người không ai dám chọc vào: Lục Trăn – cậu quý tử xuất thân danh giá, hống hách ngang ngược, hiếu chiến ưa bạo lực, từng đánh nhau đến gãy cả xương; Thẩm Quát, nghèo rớt mồng tơi, luôn im lặng, nhẫn nhịn chịu đựng, nắm tay cứng như thép, xương càng rắn chắc hơn.

 

Hai người này đối địch nhau như nước với lửa.

 

***

 

Gần đây, mọi người để ý thấy, đi bên cạnh hotboy Lục Trăn là một con nhóc, vẻ bề ngoài giống cậu ta đến chín phần. Con nhóc là đứa giỏi làm nũng, cứ xin cậu ta tiền thì cậu ta không bao giờ chùn tay.

 

“Bố, không có váy để mặc nữa rồi.”

 

“Bố, son môi lại ra loại mới nữa.”

 

“Bố ơi, con thích chiếc vòng tay đó lắm.”

 

Lục Trăn thở không ra hơi vừa vì hoang mang vừa vì tức giận, ném tiền cho cô rồi bảo: “Lần cuối cùng đấy, đừng lẽo đẽo theo tôi nữa!”

 

Sau đó, con nhóc thực sự không còn bám theo cậu nữa, cậu lại cảm thấy không quen. Cho đến khi trông thấy kẻ thù không đội trời chung – Thẩm Quát ép Lục Yên vào tường, lạnh giọng hỏi: “Có thích ông đây không hả?”

 

Con nhóc bị dọa đến sắp khóc rồi: “Thích… thích ạ.”

 

Lục Trăn tức muốn nổ phổi.

 

“Muốn mang con gái tao đi, mày vẫn phải gọi tao một tiếng ‘bố’ như cũ đấy!”

 

Thẩm Quát: “Bố!”

 

Lục Trăn: “…”

_______

 

Lục Yên hơn 20 tuổi gặp tai nạn ngoài ý muốn qua đời, không ngờ lại được trùng sinh xuyên về năm mà bố của cô mới mười lăm tuổi, chỉ là học sinh cấp Ba. Đột nhiên xuất hiện tại một nơi xa lạ như thế, Lục Yên không còn cách nào khác đành phải đi tìm bố Lục Trăn của mình.

 

Ở đời trước, mẹ Lục Yên mất sớm, một mình bố gà trống nuôi con vất vả bao nhiêu năm. Bố của Lục Yên trước đó lại đoạn tuyệt quan hệ với ông nội cô và xây dựng sự nghiệp riêng. Vì vậy có thể nói Lục Yên và Lục Trăn là người thân duy nhất của nhau.

 

Vậy mà lúc này, Lục Yên nhìn thấy bố mình ở tuổi thiếu niên bốc đồng ngang ngược, quậy phá tùy hứng khắp nơi. Thế nhưng, không còn cách nào khác, cô vẫn chạy ra nhận bố. Chỉ là, mọi người có điên mới tin một thiếu nữ lại là con gái của Lục Trăn mới học cấp Ba. 

 

 

May là ngoại hình của Lục Yên và Lục Trăn lúc trẻ giống nhau như đúc. Lục Trăn lại có một đứa em gái nhỏ hơn một tuổi, từ nhỏ bị thiểu năng trí tuệ, sau này đã bị bắt cóc biệt tăm biệt tích. Nhìn Lục Yên đang nhận mình là bố trước mặt, càng nhìn càng thấy giống đứa em gái nhỏ khi ấy.

 

Thế nên, Lục Yên được Lục Trăn đưa về Lục gia nhận tổ quy tông. Cha của Lục Trăn vui mừng vì tìm lại được con gái, mặc dù "con gái" của mình xưng hô hơi kỳ lạ, gọi ông là ông nội, gọi Lục Trăn là bố, nhưng chẳng có ai chấp nhất chuyện xưng hô với một đứa trẻ bị thiểu năng trí tuệ cả. 

 

Lục Yên từ đó sống dưới thân phận của cô nhỏ bị mất tích của mình, nhưng cô vẫn giữ nguyên ngôi xưng. Cô không đổi cách xưng hô, bởi vì cô không muốn chiếm mất vị trí của cô nhỏ, quên mất rằng thân phận thật sự của mình là Lục Yên con gái Lục Trăn. Là con gái, không phải em gái. 

 

Lục Yên trở thành tiểu thư Lục gia, được ông nội và bố yêu chiều hết mực, sống sung sướng an nhàn. Cô trở thành em gái của bố mình, chứng kiến người bố vốn nghiêm khắc cứng rắn với phiên bản thời niên thiếu, có khi vô cùng nông nổi bồng bột, lại vừa kiêu ngạo vừa ngang ngược, thường hay gây sự với Thẩm Quát. 

 

Lại nói, ở đời trước, đến lúc Lục Yên trưởng thành, tập đoàn của bố phá sản mà người đánh bại công ty của bố chính là Thẩm Quát kia. 

 

Hóa ra, bố cô và Thẩm Quát kết thù từ lúc còn chưa trưởng thành. Thẩm Quát có thể xem là nguyên nhân dẫn đến sự phá sản lụn bại của gia đình cô. Vì vậy, giờ đây đối với một thiếu niên Thẩm Quát vô hại, cô vẫn có chút sợ hãi.

 

Nhưng mà Lục Yên được may mắn có cơ hội sống lại, trở về thời điểm chưa hề có bất kỳ sóng gió nào xảy ra, cô muốn bảo vệ người thân của mình một cách chu toàn nhất có thể, không muốn để những người cô yêu quý phải chịu bất kỳ tổn thương nào. Vì vậy, cô rất cố gắng thay đổi mọi chuyện có thể gây ra bất lợi trong tương lai.

 

Lục Trăn và Thẩm Quát có xích mích, Lục Yên thừa biết bố mình có mơ cũng không đấu lại Thẩm Quát nên cô tìm cách xoa dịu mối quan hệ căng thẳng của cả hai, ở giữa làm hoà. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Lục Trăn và ông nội tình cảm không tốt, lại có thêm vợ kế của ông nội thổi gió bên tai, châm ngòi đơm đặt khiến bố tức giận đến mức đoạn tuyệt với Lục gia, tự lập công ty riêng. 

 

Giờ đây, Lục Yên xuyên về tìm cách làm cho bố và ông nội thông cảm thấu hiểu nhau hơn, cùng nhau tìm cách để ông nội tái hợp với bà nội, không để người vợ kế của ông tác oai tác oái. 

 

Trong quá trình cứu vãn mối thù hằn của Lục Trăn và Thẩm Quát, Lục Yên dần được tiếp xúc với Thẩm Quát nhiều hơn. 

 

Thẩm Quát không giống Lục Trăn, anh là thiếu niên có gia cảnh bần hàn, vừa phải đi học vừa phải đi làm nuôi người cha ốm yếu bệnh tật. Anh lăn lộn ngoài xã hội, làm biết bao nhiêu việc chỉ để kiếm tiền. Những năm tháng cơ cực vất vả như vậy đã vun đắp nên một Thẩm Quát âm trầm, lạnh lùng, không ai dám tới gần. 

 

Anh không tin vào tình yêu, bởi vì năm xưa mẹ anh bỏ cha anh mà đi. Vì vậy anh cho rằng tất cả phụ nữ đều như mẹ mình nên bên cạnh anh không hề có bóng dáng của người con gái nào. Nhưng Lục Yên thì khác, cô gái nhỏ thanh thuần xinh đẹp đã bước vào cuộc đời của anh một cách tự nhiên nhất. Cứ thế, cô và anh vô tình chạm mặt nhau hết lần này đến lần khác. 

 

Vốn Thẩm Quát không thích gì Lục Yên, vì cô là "em gái" Lục Trăn. Nhưng đứng trước cô gái nhỏ có ánh mắt sáng ngời ấy, anh lại như không phải là chính mình. Tình cảm trong anh, nảy mầm lúc nào chẳng hay. 

 

Nhưng thế giới của Lục Yên và Thẩm Quát quá khác nhau. Cô là thiên kim Lục gia cao quý, được người thân thương yêu cưng chiều trong lòng bàn tay. Cô xinh đẹp tài năng, mang ánh sáng hào nhoáng hơn người. Còn anh thì khác, gia cảnh nghèo khổ, sống tối tăm cô độc, chẳng ai muốn đến gần. 

 

Thẩm Quát thích Lục Yên, Lục Yên cũng thích Thẩm Quát, nhưng như vậy thì sao chứ? Thẩm Quát tự biết bản thân mình không xứng với cô, nảy sinh tình cảm với cô giống như là anh mơ mộng hão huyền. Bởi vì, thế giới của anh và cô quá đối lập.

 

Khi anh yêu Lục Yên, gặp được người con gái mình phải bảo vệ cả đời nhưng chưa có gì trong tay, anh biết bản thân mình không xứng đáng với cô. Anh từng sợ hãi, từng tự ti, từng lùi bước, từng chối bỏ tình cảm này. 

 

Nhưng rồi tình yêu đã bén rễ quá sâu không thể dứt được, anh thừa nhận tình cảm của mình, lấy tương lai của cả hai để làm động lực phấn đấu hoàn thiện bản thân. Để cho mọi người thấy, mình xứng đáng với cô. 

 

Và Lục Yên là ngôi sao nhỏ duy nhất trong lòng của Thẩm Quát.

 

Khi đọc “Trở về năm tháng bố tôi là hotboy” mình cũng không biết nó có nên để thể loại truyện là "ngụy đại thúc - loli" không nữa. Vì ở đời trước Thẩm Quát bằng tuổi bố của Lục Yên, sau khi trùng sinh xuyên về quá khứ thì Lục Yên vẫn luôn miệng gọi Thẩm Quát là "chú", sao mình thấy nó tình thú gì đâu á

 

Mình thật sự cảm thấy truyện này rất đáng đọc, rất dễ thương nữa. Đời trước, Lục Yên và bố mình không hòa thuận lắm, giờ đây lại trùng sinh về thời niên thiếu của bố, sống dưới thân phận em gái ông, ở bên và bù đắp cho ông tình thân mà đời trước chưa được trao gửi.

 

Mình cũng rất thích nhân vật Lục Trăn, yêu thương em gái hết mực, biết Lục Yên thích ai là đề phòng rồi nghi ngờ lung tung, sợ em gái bị người ta cướp mất Vì Lục Yên luôn gọi Lục Trăn là "bố" nên Lục Trăn cũng quen miệng kêu Lục Yên là "con gái", dễ thương kinh khủng. Truyện còn có couple phụ là Lục Trăn với mẹ của Lục Yên, ngọt ngào đáng yêu không kém couple chính đâu ạ.

 

Trong truyện, cũng có nói đến một vấn đề vô cùng nghiêm trọng lúc bấy giờ và hiện tại nó đang xảy ra với chúng ta một lần nữa, đó là: Lục Yên xuyên về thời điểm đầu những năm 2000, không lâu sau đó thì nhân loại đã phải đối mặt với đại dịch SARS.

 

Dịch bệnh quái ác lây lan rất nhanh, những người có triệu chứng ho sốt đều phải bị đưa đi cách ly để tránh dịch lan rộng thêm, điều này có phần tương tự với đại dịch Covid-19 mà chúng ta đang gặp phải. Lục Yên vốn bảo vệ sức khoẻ bản thân vô cùng cẩn thận, nhưng cô bất chợt có những triệu chứng nóng sốt, nên đã phải đi đến khu cách ly. 

 

Cả nhà họ Lục nghe tin này đều vô cùng lo lắng sốt ruột, chi tiết này đối với mình rất cảm động. Bởi vì, mình cảm thấy Lục Yên rất may mắn, có những người thân luôn sẵn sàng vì sự an toàn của cô mà đánh đổi mọi thứ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

 

Ông nội cô vì biết con gái mình bị đưa đến khu cách ly, gấp gáp đến nỗi đánh mất bình tĩnh, một lòng chỉ muốn đưa Lục Yên về nhà. Lục Trăn đang đi học đại học ở một thành phố khác, biết chuyện liền đặt chuyến bay sớm nhất đến thăm Lục Yên. Thẩm Quát đứng chờ ngoài nơi cách ly suốt ngày đêm, chỉ muốn ở gần cô thêm một chút, để Lục Yên có thể an tâm, để cô có cảm giác anh vẫn luôn bên cạnh cùng cô trải qua mọi chuyện. 

 

Lục Yên cách ly một thời gian, sau khi được kiểm tra lại và không có vấn đề gì, cô được trở về nhà. Từ đầu đến cuối, Lục Yên rất có ý thức bảo vệ sức khoẻ bản thân, tuân thủ công tác cách ly và phòng chống dịch bệnh, đó cũng là vì bản thân cô, vì gia đình, người thân và vì xã hội. 

 

Chúng ta cũng hãy cùng chung tay vì sức khoẻ cộng đồng, vì đất nước quyết thắng đại dịch Covid-19 này nhé.

 

Cho nên, mình tích cực đề cử "Trở về năm tháng bố tôi là hotboy" cho mn trong thời gian này ạ. Một câu chuyện với motif siêu lạ, ngọt sủng sạch lại còn hài hước đáng yêu và mang thông điệp quý giá vào đúng thời điểm cả nước đang cố gắng phòng chống đẩy lùi dịch bệnh nguy hiểm. Vậy thì, ngại gì mà không nhảy hố ạ ^^

_____

 

“ “: Trích từ truyện.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ

Cre: Google/Huaban


Thứ kình

Thứ kình

Lần đầu tiên Trì Kiến gặp Lý Cửu Lộ, anh đã biết con người thật của cô không hề giống với vẻ bề ngoài. Lúc ấy, cô 18 tuổi.   Vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ chói mắt khiến người khác phải ngoái nhìn, lại còn rất ngoan ngoãn h...

Nữ phụ không có khát vọng sống

Nữ phụ không có khát vọng sống

Kỷ Đại Ninh là nữ phụ pháo hôi xui xẻo trong văn nam chủ. Vốn dĩ là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Kỷ gia nhưng kể từ khi cô em gái ngoài giá thú Kỷ Điềm xuất hiện, cuộc sống của cô ngày càng trở nên bi thảm hơn. Lúc sốn...

Dư niệm

Dư niệm

Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật   Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.   Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khi...

Lê hấp đường phèn

Lê hấp đường phèn

#ReviewLÊ HẤP ĐƯỜNG PHÈN Tác giả Tửu Tiểu ThấtThể loại Hiện đại, #Thể_thao (trượt băng khúc côn cầu), nữ cường, hài hước, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, HEĐộ dài 106 chương + 8 NT + #PH...

Thịt trước yêu sau

Thịt trước yêu sau

Văn án   Ngụy tiên sinh da trắng chân dài, tướng đào hoa trời sinh.   Tiếc rằng chỉ mời gọi được toàn hoa đào nát, chỉ duy một bông hoa đào đẹp nhất lại không thích anh.   Ngụy Nam Hừ!   Kết quả không cẩn thận ...

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Chinh phục đối thủ đến nghiện

Toàn khối đều biết nữ học bá Lục Lâm Vãn cùng nam học thần Lục Hoài Chuẩn là đối thủ một mất một còn. Học kỳ này, Lục Lâm Vãn lại đứng thứ hai, kém tên oan gia không đội trời chung kia đến ba mươi điểm. Rõ ràng là đêm hô...