#Review
TRƯỜNG HẬN
Tên khác: VÔ TÂM
Tác giả: Đạm Anh
Thể loại: Thuần cổ đại, sư đồ luyến, chút huyền huyễn, ngược (kiếp trước ngược nữ kiếp sau ngược nam), cảm động, có sắc siêu nóng (phân đoạn cuối), HE
Độ dài: 2 quyển + PN
Tình trạng: Hoàn - đã xb
__________________
"Hoa đào vì ai mà đua nở
Vô tâm người lại chỉ hững hờ
Trường hận tương tư tình dang dở
Biệt ly ly biệt nỗi đợi chờ..."
Kiếp trước, lần đầu tiên khi A Uyển nhìn thấy sư phụ Thẩm Yến dưới tán hoa đào nhẹ bay theo gió, trái tim ngây thơ thiếu nữ đã lỡ lạc nhịp mất rồi. Khi ấy, nàng không hề hay biết, sư phụ cũng chính là kiếp nạn của mình, để sau này nàng phải đánh đổi tất cả cho tình yêu này...
Vốn dĩ, ngay từ ban đầu nàng đã biết là sư phụ không yêu mình. Nhưng tình yêu và sự cố chấp khiến nàng tin rằng có thể lay động trái tim lạnh lùng của sư phụ. Nào ngờ, ngày thành thân cũng là ngày sư phụ nói cho nàng biết, kỳ thực chàng là người vô tâm.
Vô tâm
Vô tâm...
Vô tâm....
Hai chữ - vò nát trái tim nàng....
Vậy mà, nàng vẫn ngốc nghếch yêu thương và chờ đợi. Chỉ cần cố gắng, cố gắng thêm chút nữa, biết đâu biết đâu sư phụ sẽ không còn vô tâm... Mà nàng nào hay biết, chuyện khó đổi thay nhất trên thế gian này chính là, không yêu thì vẫn mãi không yêu. Cho dẫu nàng đã yêu đến trái tim đều bi thương thì cũng như vậy mà thôi. Chỉ là, nghĩ đến lại không ngừng rơi nước mắt....
Năm ấy, hoa đào nở rộ khắp nơi, cánh hoa nhẹ bay theo gió đẹp đến nao lòng....
Năm ấy, nàng mang thai nhưng vẫn từng ngày ra đứng đợi sư phụ trở về nhà....
Năm ấy, nàng lần đầu tiên hiểu được, chờ đợi và bi ai kỳ thực là một vết dao nhọn đâm vào cõi lòng...
Năm ấy, sư phụ cứu người thiên hạ, lại chẳng thể cứu nàng...
Năm ấy, nàng chết với đứa con sắp chào đời...
Năm ấy, nàng nguyện với lòng rằng: "Kiếp sau, A Uyển muốn làm người vô tâm..."
Năm ấy, hoa tàn tình tan, âm dương ly biệt, vĩnh viễn xa rời....
.
.
.
.
Hoa đào nở, một người mang theo đau thương mà rời xa trần thế.
Hoa đào tàn, một người ở lại với trái tim vô tâm trong ngàn nỗi đợi chờ day dứt.
Hoa đào tan, lại có một người vì yêu mà điên cuồng lật mộ cướp xác đem tân nương về nhà...........
Cuối cùng, chỉ còn là một mảnh ký ức tang thương nhuốm đau đớn đến vỡ nát....
_____________________
Chuyện xưa kể lại, có một người, từng vượt muôn ngàn dặm xa xôi tìm về, lại thấy thế giới trống rỗng đến thê lương. Ngày A Uyển mất đi, cũng là ngày trái tim vô tâm của Thẩm Yến biết đau... Nhưng tất cả đã muộn màng rồi, không cách nào đổi thay được nữa. Ân hận, chua xót, dày vò cũng chỉ làm tâm đau thêm mà thôi. A Uyển - vĩnh viễn rời xa trần thế.
Nhân gian xoay chuyển, vạn vật luân hồi, Thẩm Yến muốn một lần nữa gặp lại nàng, muốn bù đắp tất cả đau thương khổ sở mà kiếp trước nàng đã gánh chịu. Thế nhưng, vận mệnh khó dời, âm dương khó đổi. Nên chàng đã bất chấp mà nghịch chuyển luân hồi, còn vì nàng tích đức làm biết bao nhiêu việc thiện. Chỉ mong, chỉ mong, ông trời thương xót cho chàng mỗi kiếp đều tìm thấy nàng.
Kiếp này, Thẩm Yến được toại nguyện mà chuyển thế thành Thẩm Hoành - thái tử Bắc triều. Mong ước duy nhất của chàng chính là tìm được chuyển thế của A Uyển. Nhưng, biển người mênh mông quá, sợ hãi lại không thể tìm thấy nàng. Như thế, chàng biết phải làm sao? A Uyển của chàng, chân trời góc bể nhất định sẽ đến bên nàng và nối lại nhân duyên đã từng dang dở kiếp trước.
Chàng cứ tìm kiếm trong biển người bao la kia.
Một năm
Hai năm
...
Năm năm
Mười năm
Cuối cùng, cũng tìm thấy A Uyển, bây giờ là Tiêu Uyển - quận chúa Nam triều.
Ngàn dặm xa xôi, nhân duyên cách trở, nhưng Thẩm Hoành lại vui mừng khôn xiết. Bởi vì, A Uyển của chàng đã trở lại. Chờ đợi lâu như vậy, cũng đến lúc có thể gặp nàng. Cho dù, bây giờ thân phận nàng là gì đi chăng nữa thì A Uyển mãi là A Uyển, ký ức kiếp trước hay kiếp này chàng đều nguyện ý vì nàng mà chuộc lại lỗi lầm. Cho nên, A Uyển - hãy bình yên khỏe mạnh mà lớn lên nhé. Rồi chàng sẽ đến đón nàng về.
Nàng bảo nàng thích nghe cầm, chàng sẽ vì nàng mà luyện cầm thật hay.
Nàng bảo nàng thích đồ ngọt, chàng sẽ vì nàng mà tập nấu thật ngon.
Nhưng, chưa kịp trổ tài cho nàng xem thì chàng phát hiện, kiếp này, A Uyển là người vô tâm...
Vô tâm - chính là lời nguyện cầu của nàng ở kiếp trước.
Vô tâm - là sẽ không vì bất cứ điều gì chàng làm mà rung động.
Vô tâm - là trái tim cho dù có chảy máu cũng không hề rơi lệ.
Kỳ thực, "Vô tâm'' là điều tàn nhẫn nhất trên thế gian này.
Thế nhưng, chàng sẽ không vì A Uyển vô tâm mà từ bỏ. Bởi cuộc đời và sinh mệnh của chàng chỉ vì nàng mà tồn tại. Nếu thật sự không thể đổi thay. Vây thì, hãy để nàng vô tâm, còn chàng sẽ đem tâm ra thay nàng bù đắp tất cả. Liệu như vậy có đủ để kết thúc bi kịch và bắt đầu lại nhân duyên mới hay không?
Vì bên cạnh A Uyển lúc này còn có một Tư Mã Cẩn Du, chính là Tần Mộc Viễn kiếp trước. Hắn là thanh mai trúc mã của nàng, cũng yêu nàng điên cuồng đến bất chấp. Sau khi nàng chết thì lật mộ cướp xác đem về. Một kẻ cuồng loạn vì tình như thế, sẽ không màng kết quả gì mà đem nàng rời xa chàng mất. Chàng nhất định phải nhanh chóng đưa A Uyển tránh xa kẻ này, tốt nhất là vĩnh viễn không ngày gặp lại, không để cho hắn nhận ra nàng là ai...
Vậy mà, vận mệnh cùng ký ức lại lần nữa thức tỉnh khiến chuyện cũ bị phơi bày. Thẩm Hoành sẽ phải làm gì để có thể đem A Uyển bình an vô sự trở về bên mình. Khi mà Tư Mã Cẩn Du cũng đã nhận ra nàng chính là người hắn yêu thương đến điên cuồng tuyệt vọng kiếp trước. Chuyện xưa hé mở, sẽ để cho những khúc mắc được tháo gỡ hay buộc thêm chỉ vào và khiến câu chuyện đi đến đau lòng bế tắc. Mời mn hãy cùng đọc "Vô tâm'' để tìm kiếm câu trả lời cho mình nhé ^^
__________________
''Vô tâm'' không phải là một câu chuyện có nội dung mới nhưng kỳ thực là một câu chuyện vô cùng hay. Tác giả đã đi sâu vào khai thác từng diễn biến từng nội tâm nhân vật vô cùng xuất sắc. Có thể nói, đây là một trong số những tác phẩm hay nhất của tác giả Đạm Anh. Nội dung chủ yếu xoay quanh quá trình nam chính Thẩm Hoành tìm kiếm thê tử A Uyển đã chuyển thế của mình ở kiếp này. Đằng sau hai chữ ''Vô tâm'' là cái gì đó giằng xé bi thương của mỗi kiếp người. Yêu - không yêu, đau - không đau rồi cũng đến lúc kết thúc và bắt đầu một chặng đường mới.
Nam chính trong truyện ở kiếp trước vô tâm nên khiến cho người yêu thương mình nhất mất đi thì ở kiếp này đã nỗ lực bù đắp tất cả lại cho nàng. Sự thâm tình, dằn vặt và khổ sở của chàng thật sự rất thương tâm. Cuối cùng, sau bao nhiêu sóng gió thì người có tâm cũng đã chạm được trái tim người có tình. Không nguyện cùng người ''vĩnh viễn thiên nhai'', chỉ mong "nắm tay nhau đi đến bạc đầu''.
Ngoài ra, nhân vật nam phụ Tư Mã Cẩn Du cũng khiến người đọc cảm thấy vừa đáng thương vừa đáng hận. Tình yêu của hắn không sai, điểm sai duy nhất chính là hắn đã thua ngay từ lúc bắt đầu. Không phải duyên chưa đủ sâu mà vì vận mệnh phai màu. Nên chỉ có thể tiếc nuối cho hắn mà thôi. Hy vọng, luân hồi chuyển thế rồi cũng đến lúc hắn tìm được người yêu thương thuộc về mình mà không phải đau khổ như kiếp này nữa :'( :'(
#Lạc_Hậu
Retouch by #Họa Gian Phi