Bạn là một người yêu thiên nhiên, yêu động vật? Thế thì bộ truyện này dành cho bạn.
Bạn không yêu động vật cũng không yêu thiên nhiên?? Thế thì bạn lại càng phải đọc. Bộ truyện này sẽ giúp bạn nhận ra thế giới xung quanh tươi đẹp và kỳ vĩ đến nhường nào, những loài động vật xung quanh chúng ta đơn thuần và đáng yêu biết bao. Rồi sau khi đọc xong bạn nhất định sẽ thấy yêu đời hơn nữa.
Trước khi đến với câu chuyện bạn hãy thử tưởng tượng nếu một ngày đang ngồi ở nhà lướt facebook thì đột nhiên không gian xung quanh biến thành thảo nguyên rộng lớn, vũ trụ bao la, chim tróc bay lượn. Hoặc là giữa sa mạc hoang vu một anh chàng đẹp trai ngồi bên cạnh một con báo hoa xinh đẹp??
Nghe có vẻ hấp dẫn quá nhỉ!
Và nam nữ chính của chúng ta đã gặp được nhau như vậy đấy.
Tô Nhứ là một diễn viên mới vào nghề, vô cùng xinh đẹp, khiêm tốn và kính nghiệp. Thế nhưng gần đây cô gặp phải một chút rắc rối. Suốt bốn tháng quay phim, thời điểm các phần kết thúc, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn thấy một vài hình ảnh kỳ quái.
Khi thì thấy hoang mạc thê lương, chim ưng bay lượn, băng tuyết đầy trời. Lúc lại thấy rừng cây tĩnh lặng, xanh biếc dồi dào. Người đàn ông đi giữa thế gian, đẹp như một bức họa. Mặc dù không quá hai ba giây, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi kia cô tưởng chừng mình đã lạc vào thế giới thần tiên.
Tô Nhứ cho rằng khả năng gần đây lịch trình quá bận rộn, cơ thể mệt mỏi nên mới sinh ra ảo giác. Thế nhưng, cho tới một ngày Tô Nhứ đang ngồi nhà lướt weibo thì đột nhiên phát hiện khung cảnh xung quanh thay đổi. Ghế sô pha mềm mại dưới thân bỗng biến thành đất cát khô ráo, xung quanh ánh lửa sáng rực, một người đàn ông đứng trên gò cát, Tô Nhứ kinh ngạc giương mắt nhìn.
“Bầu trời đêm rộng lớn vô hạn, trầm thấp giống như chỉ cần giơ tay lên là có thể với tới.
Những ngôi sao đua nhau loé sáng giữa ngân hà bao la, rực rỡ khiến người ta phải hoảng hốt, rung động.
Người đàn ông ấy đưa lưng về phía cô, giơ tay đón lấy trăm triệu ngôi sao từ trên trời rơi xuống.”
Sau khi kinh ngạc qua đi Tô Nhứ sợ hãi nhận ra một vấn đề:
“Tôi thật sự là… xuyên tới?” Tô Nhứ nhìn mặt nạ giấy đã khô trên tay, có chút hoảng hốt, “Không phải là dị thế giới, tôi vẫn đang ở trên địa cầu đúng không? Chỉ là… trong chớp mắt từ nhà tôi đến châu Phi thôi?”
Vân Dã: “Thông minh.”
Tô Nhứ trợn to mắt nhìn hắn: “Anh không có chút xíu kinh ngạc nào à!”
“Tôi đã kinh ngạc rồi.” Vân Dã nhìn cô, có phần không giải thích được, “Không cần phải cứ kinh ngạc mãi làm gì.”
Tô Nhứ: “…”
“Thì ra không phải tôi bị điên.” Tô Nhứ nhìn về phía trời sao, tỉnh táo lại kiên định nói, “Mà là cái thế giới này bị điên.”
Cô hỏi: “Vậy tôi còn có thể trở về không?”
“Dĩ nhiên có thể, mà giả như không có cách nào trở về thì cô cũng có thể ngồi thuyền trở về nước.” Vân Dã hất cằm về phía biển, “Chỉ là phải tốn chút thời gian và tiền bạc.”
Tô Nhứ hỏi: “Tại sao không thể ngồi máy bay?”
Vân Dã: “Bởi vì cô không có giấy thông hành.”
Mình phải công nhận một điều là nam chính truyện này thật sự rất dễ thương. Cách nói chuyện hài hước, suy nghĩ đơn thuần. Đặc biệt lại vô cùng đẹp trai và có gia thế khủng.
Nếu bạn muốn hỏi gia thế khủng đến mức độ nào? Vua của muôn thú liệu có đủ không???
Hai con người, hai thế giới riêng biệt. Tô Nhứ thuộc về nơi đô thị sầm uất, cuộc sống xa hoa. Còn Vân Dã, đúng như câu “nhàn vân dã hạc”, cuộc sống của anh trước nay luôn tự do thoải mái, không bị ràng buộc và cũng không có gì có thể ràng buộc anh.
“Anh ấy mạnh mẽ, quái dị, kỳ lạ, có siêu năng lực, là sự tồn tại mà người bình thường không thể nào hiểu được.
Vân Dã đi khắp thế gian, sống ở những khu vực cấm sinh sống. Anh là vua của vạn thú, nhưng anh lại không thể dung nhập với bất kỳ loài nào. Anh có dáng vẻ của loài người nhưng cũng không thuộc thế giới của con người, không có đồng bạn của mình, lại càng không có gia đình.
Anh đặc biệt, cũng rất cô độc.”
Thế nhưng định mệnh đã nối cho anh một sợi dây liên kết. Sau thời gian dài va chạm, duyên phận giữa anh và Tô Nhứ đã khiến hai người họ nảy sinh tình cảm. Một người quen lang bạt bốn phương như Vân Dã cuối cùng cũng có nơi để thuộc về, một nơi gọi là nhà. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
“Tô Nhứ, anh thích em.”
Tô Nhứ cười trêu chọc, “Nhìn em mà nói nè.”
Vân Dã nghiêng đầu nhìn sang, từ đuôi mắt đến chân mày đều chứa ý cười.
“Anh giống với loài người nhưng lại không phải là con người, không thể hòa nhập vào thế giới của em.” Vân Dã điềm tĩnh, khẽ thầm thì với cô, anh kể, “Lực lượng quá mức mạnh mẽ và thần bí, người thường ban đầu sẽ cảm thấy ngạc nhiên, lợi hại nhưng sợ hãi và cảnh giác còn chiếm nhiều hơn.”
“Anh cũng từng giãy giụa kiềm chế việc thích em. Trong lòng nghĩ rằng em sẽ sợ anh, nhưng lại không thể chịu được cảnh sau này em ở bên người khác.”
Anh nửa đùa nửa thật nói: “Nếu quả thật có một ngày như vậy, nói không chừng anh sẽ gây ra chuyện xấu xa gì đó.”
Tô Nhứ yên lặng lắng nghe.
“Nhưng những lời anh nói hiện tại không phải vì muốn khiến em thương hại anh. Anh chỉ muốn nói với em rằng, chuyện anh nói mình thích em không phải chỉ là thuận miệng mà nói ra.” Vân Dã chớp mắt nhìn cô, “Chỉ có mình em thôi, cho đến khi anh chết cũng sẽ không thay đổi.”
Tiếng chuông đêm nơi phật đường vang lên, từng tiếng từng tiếng rơi vào trong tai cô.
Tô Nhứ bại ở anh thật rồi.
Cô ngẩng đầu nhìn lên tượng Phật, trịnh trọng nói: “Chọn anh, em chọn anh, đến chết cũng không đổi.”
Hai con người sinh ra định sẵn dành cho nhau nên quá trình họ đến với nhau rất nhẹ nhàng, không có tiểu tam tiểu tứ, không có những hiểu lầm khúc mắc. Tình yêu thực ra đơn giản lắm, đúng người đúng thời điểm hoa sẽ nở, sai người sai thời điểm cỏ héo khô.
Tóm lại, “Từ trên trời rơi xuống trăm triệu vì sao” vẫn là một câu chuyện sủng ngọt vô cùng dễ thương. Nội dung truyện đơn giản, hài hước. Mặc dù không có những mâu thuẫn, ít cao trào nhưng bù lại văn phong mạch lạc, rõ ràng, giọng văn nhẹ nhàng, mượt mà. Truyện thích hợp đọc giả trí, không cần phải động não suy nghĩ.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban