#Review
TÚC VƯƠNG THIÊN TUẾ
Tác giả: Cầu Mộng
Thể loại: Cổ đại, sạch - sủng, nữ lạnh đạm, nam biến thái, độc mồm, vô sỉ, thô bỉ, mặt dày (Tôi không biết nói thế nào về thằng cha nam chính này nữa :V ), HE.
Độ dài: 10 chương
Tình trạng: Hoàn edit
…………..
Trước khi review, xin cho mình 3 phút để cười vì tác giả quá có tâm, đặt cho nam chính một cái tên thật ngàn chấm….
Vâng, các bạn ạ, nam chính của chúng ta tên là Phượng Liệt Dương - Túc Vương quyền khuynh thiên hạ, lạnh lùng tàn bạo, một thời huyết tẩy hoàng cung, phò trợ ấu chúa giữ vững ngai vàng. Nhưng người ta nói có tài thường hay có tật, tính tình Túc Vương Phượng Liệt Dương vô cùng vặn vẹo, VÔ CÙNG - VÔ CÙNG VẶN VẸO. Vì sao mình nói thế, để mình kể cho nghe :v
Lần đầu Phượng Liệt Dương gặp Tống Vi Lương là khi nàng theo cha từ Ích Châu lên kinh thành, nhưng trên đường đi lại gặp phải bọn cướp. Bạn nghĩ sẽ có một màn anh hùng cứu mỹ nhân ư? No no, bạn lầm rồi. Bạn nhỏ Liệt Dương của chúng ta chỉ thờ ơ đứng nhìn thôi. Về sau nhân tính nổi lên cũng chịu đưa tay giúp nữ chính. Xong rồi trắng trợn bắt cóc con nhà người ta, ăn đậu hũ xong cũng không dám đưa về tận cửa, bỏ con nhỏ giữa rừng, để lại cho mỗi con ngựa… đáng thương cho Tống Vi Lương, nàng không biết cưỡi ngựa, tên vô nhân tính kia để lại con ngựa cho nàng làm gì? Chỉ có thể dắt nó về phủ cùng thôi chứ biết sao.
Rồi, sói đã thả thỏ về hang, cũng biết luôn hang thỏ, vậy là bạn có thể phần nào đoán được chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo rồi đó. Nghênh ngang vào phủ nhà người ta, hết sờ lại mò, làm đủ trò. Trong lòng Phượng Liệt Dương thích Tống Vi Lương muốn chết, nhưng ở trước mặt người ngoài thì chê bai nàng đủ đường, đã thế còn thêm mối quan hệ “đoạn tay áo" không rõ ràng giữa hắn và con trai thừa tướng trong triều, mối quan hệ ba người này thật làm trong kinh không ít tin đồn thổi. Hắn ác mồm độc miệng đến độ cả kinh thành đều nói Túc Vương vì ghen với Tam tiểu thư và làm nàng bệnh liệt giường.
Nói chung, nội dung truyện này không có gì quá mới mẻ, chỉ là quá trình “xà quần" giữa hai anh chị, cuối cùng là tạo nên một vị vương gia thê nô chính hiệu. Nhưng điều làm mình quyết định nhảy hố bộ này là vì tính cách hai nhân vật. Phượng Liệt Dương thì khỏi nói rồi, vừa biến thái, vừa vặn vẹo lại hay ăn dấm chua. Mỗi lần đọc đến đoạn bạn Túc Vương ăn dấm là buồn cười à.
Tính cách Tống Vi Lương khá hay, có gì đó bình đạm, lại có chút gì đó trẻ con. Nàng không phải là người bốc đồng, biết nhẫn nhịn, biết người biết ta. Nàng cũng biết phụ thân chỉ xem các nàng như một món lợi trao đổi danh vọng, nhưng không vì thế mà bi quan. Lúc đầu mặc dù nàng có chút ghét và sợ Túc Vương, nhưng về sau, khi đã xác định thì cứ yên tâm, nữ chính của chúng ta vô cùng thẳng thắng:
"“Phượng Liệt Dương, chàng thật sự yêu thiếp ư?” Nàng nhẹ nhàng hỏi.
Hắn nhìn ánh mắt đen sẫm của nàng rất nhanh thấp giọng cười: “Nàng nói xem?”
“Yêu thích của chàng làm người khác nhìn không thấu.” Nàng đánh giá.
Hắn lại không tức giận, cười càng tươi. "
Truyện này mình thấy không ngược, nhưng tính cách nam chính hơi “tưng tưng", với niềm vui thích chọc điên nữ chính :v nên mình nghĩ nhiều bạn đọc sẽ nghĩ là ngược, nhưng tin mình đi, NÓ KHÔNG CÓ NGƯỢC CHÚT NÀO ĐÂU. Ngoài ra, mình xin nhắc thêm một điều là: nam chính là vương gia, nhưng có tiếng là không gần nữ sắc nha =]]]] Các bạn hiểu ý mình không?
__________
" ": Trích từ truyện
Review by #Hôn_Quân
Bìa: #Nhan Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban