#Review
TƯỚNG QUÂN Ở TRÊN, TA Ở DƯỚI
Tác giả: Quất Hoa Tán Lý
Thể loại: Cổ đại, nữ phẫn nam trang, nữ cường, hài, ngược nhẹ, HE
Độ dài: 112 chương
Tình trạng: Hoàn, đã XB
Đơn vị phát hành: Hương Giang
-------------------
“Trên thế giới này vĩnh viễn không bao giờ tìm được một người tình thực sự hoàn mỹ. Nhưng hoặc có thể là có một người, mỗi một khuyết điểm của anh ta trong con mắt của bạn lại đáng yêu vô cùng tạo thành một sự hoàn mỹ.”
Đây là một trong những cuốn truyện ngôn tình yêu thích nhất của tôi, và có lẽ cũng là cuốn sách gối đầu giường của biết bao nhiêu người. Câu chuyện này đã đưa đến cho tôi rất nhiều cảm xúc trái ngược, buồn có, vui có, xúc động có mà tức giận, hạnh phúc cũng có…
“Là nhân duyên. Hoặc là chỉ cần gặp được đúng người mà thôi!”
Diệp Chiêu sinh ra trong một gia đình võ tướng ở biên quan. Từ nhỏ nàng đã thích giả trai đi quậy phá khắp làng trên xóm dưới, phá đến mức cha nàng suýt đã từ mặt con. Nhưng tính hiếu thắng tuổi trẻ khiến Diệp Chiêu tin rằng mình không thua kém bất cứ tên đàn ông nào, vì vậy nàng càng ra sức làm chuyện ngông cuồng. Cho tới một ngày, quân giặc tràn tới, biên quan thất thủ. Cả nhà bị giết, quê hương bị tàn phá, anh em li tán, Diệp Chiêu từ có tất cả trở thành không còn gì.
Cú sốc đó đã thực sự thay đổi con người Diệp Chiêu, nàng trở thành tướng quân, dẫn dắt những người sống sót chiến đấu 8 năm ròng, để rồi vinh quang chiến thắng trở về. Đó cũng là lúc câu chuyện của chúng ta bắt đầu.
Hoàng đế vui mừng định phong thưởng cho Diệp tướng quân, thì Diệp Chiêu đã dập đầu nhận tội, tự thú nhận thân phận nữ giả trang nam của mình. Hoàng đế không những không trách phạt mà còn tứ hôn Diệp tướng quân cho Nam Bình Quận Vương Hạ Ngọc Cẩn. Từ đó, bi kịch của Hạ Ngọc Cẩn bắt đầu.
Hạ Ngọc Cẩn trong mắt mọi người chính là một tên vương gia vô công rồi nghề, tay trói gà không chặt, suốt ngày tụ tập cùng đám hổ cẩu bằng hữu làm chuyện bậy bạ. Tóm lại, hắn chính là một kẻ bỏ đi, cho không ai lấy, tặng không ai cần. À, quên mất, hắn vẫn còn một khuôn mặt xinh đẹp như hoa như ngọc, và miệng lưỡi ngọt ngào biết nịnh nọt làm vốn.
Một tay ăn chơi lấy sắc thay cơm lấy một cô gái mạnh mẽ như gấu như hổ, nhà không sập cũng nghiêng ngả đổ!
Câu chuyện kể về quá trình Diệp Chiêu và Hạ Ngọc Cẩn về “chung một nhà”, không ngày nào mà không có chuyện gà bay chó sủa. Diệp Chiêu không biết cách làm một người phụ nữ đúng nghĩa – nàng chỉ biết đến chiến tranh và đánh đấm. Cách nàng yêu cũng rất “menly”, Hạ Ngọc Cẩn thích ai, nàng đều đưa đến tận miệng cho hắn. Hạ Ngọc Cẩn mắng nàng, động tay chân, nàng cũng coi như gãi ngứa, cứ để hắn đánh chán thì thôi. Hạ Ngọc Cẩn thì tìm mọi cách chọc giận “phu nhân” nhà mình, nhưng làm thế nào nàng cũng nhường nhịn hắn. Hắn bực, cực kì bực, thôi thì, đành dạy nàng cách làm vợ sao cho công dung ngôn hạnh vậy.
Hạ Ngọc Cẩn và Diệp Chiêu là hai con người mang trên mình đầy khuyết điểm. Nhưng họ cũng là hai người đáng thương nhất. Diệp Chiêu vĩnh viễn không biết cảm giác làm một cô gái như thế nào, tuổi trẻ của nàng chìm ngập trong nỗi hối hận khôn nguôi và mối thù diệt tộc phải trả. Nàng muốn trả hết những tội nghiệt mình đã gây ra, vì vậy nàng đồng ý lấy Hạ Ngọc Cẩn, nhường nhịn hắn, để mặc hắn hạ nhục mình. Cả cuộc đời Diệp Chiêu, ước mơ lớn nhất chỉ là được ở bên cạnh những người thân yêu.
Hạ Ngọc Cẩn vốn dĩ không phải một hoa hoa công tử, nhưng hắn bất tài. Hắn bị chính những người thân của mình khinh bỉ. Và hắn cũng biết, mình vĩnh viễn thua kém những người khác. Nhưng từ khi gặp Diệp Chiêu, hắn lại dần bị cảm động bởi sự chân thành của nàng. Hắn có thể là một kẻ tồi tệ, nhưng hắn biết thay đổi, thế là đủ.
Nhân vật khiến tôi xúc động, thậm chí còn hơn cả cặp đôi chính là em họ của Diệp Chiêu – Tích Âm. Tích Âm khi còn nhỏ xíu đã bị “thiếu niên” giả danh Diệp Chiêu bày trò chọc ghẹo, để rồi ôm nỗi tương tư từ lúc nào không hay. Nàng một mực chờ Diệp Chiêu đánh trận trở về, chờ hết cả tuổi thanh xuân đẹp nhất của con gái. Kể cả khi biết Diệp Chiêu vốn không phải nam nhi, nàng vẫn nguyện ở bên chăm sóc. Tình yêu của Tích Âm lớn hơn tất cả, chỉ là nàng đã đặt tình yêu đó vào sai người. Diệp Chiêu muốn trả món nợ với Hạ Ngọc Cẩn, vì vậy, Tích Âm là người phải ra đi. Kết cục của nàng khiến tôi phải bật khóc. Rốt cuộc, sau bao nhiêu việc xảy ra, dù cho Diệp Chiêu có làm nàng đau khổ thế nào, thì nàng vẫn yêu tha thiết, yêu đến hi sinh cả bản thân mình, yêu bằng cả cái chết.
Cảm xúc quá nhiều, không thể gói gọn trong vài dòng ngắn ngủi. Có vẻ như bài review của tôi mang màu sắc u ám quá thì phải, trong khi phần thể loại đã ghi rõ ràng chữ “hài”. Thực tế thì truyện rất hài, chỉ là những phần “ngược” trong đó mới làm “Tướng quân ở trên, ta ở dưới” khác hoàn toàn những cuốn truyện “hài” khác. Hài vừa đủ, ngược vừa tới, không quá nông cạn, cũng đủ sâu sắc.
Đây là những từ ngắn gọn có thể miêu tả cuốn sách này. Khi biết tin truyện được chuyển thể thành phim và nhìn dàn diễn viên, thú thực là tôi đã rất thất vọng. Hạ Ngọc Cẩn đẹp như hoa như ngọc, đẹp hơn cả con gái chứ không có những đường nét mạnh mẽ. Diệp Chiêu nước da bánh mật, có thân hình rắn rỏi của một vị tướng sa trường và vẻ đẹp unisex cuốn hút cả nam lẫn nữ. Nhưng đời mấy khi được hoàn hảo, hi vọng diễn xuất của các diễn viên sẽ kéo ấn tượng của một fan truyện như tôi lên.
Còn mọi người thì sao, chắc hẳn các bạn đều đọc cuốn sách này rồi chứ? Còn ai chưa đọc thì nên thử ngay đi, tôi đảm bảo 100% rằng nó sẽ không làm tốn thời gian của bạn chút nào đâu. ;)
Bonus cho các bạn trích đoạn “động phòng” lầy lội của cặp đôi chính:
Hạ Ngọc Cẩn tức xì khói, nghiến răng, lạnh lùng hỏi: “Nàng ở bên trên hình như rất vui thì phải?”
“Ờ” Diệp Chiêu đang rất vui, nên không để ý đến sự bất mãn trong giọng điệu của hắn. Nàng nhớ lại đêm qua, mãn nguyện liếm liếm môi: “Dù sao thể lực của thiếp khá tốt nên tư thế này rất thích hợp.”
Hạ Ngọc Cẩn hoàn toàn sụp đổ, gào lên: “Mẹ nó, đứa nào nói ông đây thể lực không tốt hả?”
Thấy hắn tức giận như thế, Diệp Chiêu vốn tự thấy thể lực của mình còn hơn rất nhiều phần lớn đàn ông đột nhiên lại do dự.
Vì sự tôn nghiêm của đàn ông, Hạ Ngọc Cẩn tiếp tục đập xuống giường gào lên: “Chiến tiếp! Chiến tiếp! Ta sẽ để cho nàng thấy thể lực của ta rốt cuộc tốt hay không tốt!”
-------------------
Review by Huyên Chiêu Nghi
Bìa: Hoạ Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban