#Review
TUÝ KHÁCH CƯ
Tác giả: Na Chích Hồ Ly
Thể loại: Cổ đại, giang hồ, hài, nhẹ nhàng, có chút ngược, HE
Độ dài: 35 chương, hoàn
_____________
Ở một trấn nhỏ vô danh, có một tửu quán tên “Tuý khách cư”. Chủ quán là một cô gái vừa tròn 18, tên Đinh Giang. Cô gái nhỏ sống một mình, vừa trông coi quán giữ tổ nghiệp của gia đình. Cuộc sống tẻ nhạt của cô nàng này cứ lặng lẽ trôi qua cho đến một ngày nọ… một người áo đen ngã gục trước cửa “Tuý khách cư”.
“Đây là một ngày thảm nhất vô nhân đạo nhất mà ta trải qua!!! Một người khách cũng không có… Ta nhìn mưa phùn rơi ngoài cửa sổ, hít một hơi thật sâu, sau đó — đóng cửa.
Đây là một ngày thảm nhất vô nhân đạo nhất mà ta trải qua!!! Thế nhưng ngay sau đó có người gõ cửa… Ta vuốt ve chiếc giường ấm áp, hít một hơi thật sâu, sau đó — đứng dậy mở cửa.
“Khách quan, đã đóng cửa…” Người trước cửa lập tức ngã xuống, đè luôn lên ta.” (*)
Kể từ đó, “Tuý khách cư” có thêm một tiểu nhị trầm mặc ít nói, mặt mũi sáng sủa, tên Khách Lộ. Nhưng chưa hết, cô chủ Đinh Giang lần lượt thu nhận thêm một tên thiếu niên giảo hoạt, một công tử đa tài, một nam tử dị quốc ôn nhu, còn có một nữ chưởng quầy bất đắc dĩ, ngã gục trên trần nhà tửu quán. “Tuý khách cư” tràn ngập những chuyện dở khóc dở cười khi tất cả nhân viên đều “tự đưa đến cửa”, làm việc mà không cần tiền công.
Và một cô gái ở với nhiều chàng trai, chàng nào cũng “sắc nước hương trời”, “mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười” như thế thì nảy sinh tình cảm là việc khó tránh khỏi. Cuối cùng thì nàng đã lựa chọn Khách Lộ, anh chàng soái ca lạnh lùng. Tuy nhiên cuộc vui ngắn chẳng tày gang, cuộc tình của họ còn chưa kịp bắt đầu thì vô số sự kiện bất thường khác lại xảy ra.
Hoá ra, “Tuý khách cư” không phải là một tửu quán bình thường mà có quan hệ sâu xa với giang hồ. Hoá ra, ông, bố, mẹ của Đinh Giang đều là người giang hồ, thậm chí danh tiếng còn rất cao. Hoá ra, đám tiểu nhị tự đưa đến cửa quán đều có lai lịch “bất thường”. Hoá ra…
Chắc hẳn các bạn đọc huyền huyễn không còn xa lạ gì với cái tên Na Chích Hồ Ly. Tác giả này có đặc điểm là thường viết truyện rất nhẹ nhàng, không có nhiều cao trào, tuy đoạn hài rất vui nhưng đến đoạn ngược cũng buồn không kém.
Nửa đầu truyện “Tuý khách cư” như một cuốn điền văn, có vui có buồn đều là chuyện lông gà vỏ tỏi, nhưng nửa sau truyện lại chuyển sang tranh đấu giang hồ, ngươi chết ta sống. Thực sự đây là một tác phẩm không quá xuất sắc, điền văn không phải mà giang hồ lại càng không. Nữ chính thì hơi vô dụng, lại có lòng tốt đến khó tin. Điểm cộng duy nhất của truyện là dàn nhân vật nam khá đông vui, đọc và tưởng tượng mà hoa cả mắt. :v Tuy nhiên nếu bạn cần giết thời gian hoặc là fan của Na Chích Hồ Ly thì cũng có thể đọc thử xem sao.
___________
Trích đoạn:
“Nàng……” Khách Lộ nhìn ta, mở miệng, “Không được lười biếng.”
Ta suýt nữa đem nước phun ra. Đã nhìn ra?
“Ta không có lười.”
Hắn thở dài, “Khí tức của nàng vẫn chưa bình ổn…… Trong lúc luyện công có tạp niệm, rất dễ tẩu hỏa nhập ma.”
“Biết huynh đang ở đây, đương nhiên sẽ có tạp niệm…” Ta đỏ mặt, nhỏ giọng nói.
Mặt Khách Lộ lập tức đỏ bừng. Rồi hắn đột nhiên đi đến cửa, mở cửa ra. Một đống người lập tức giả như không có việc gì tránh ra. Khách Ức đã cười đến sắp nằm úp xuống đất.
“Mẹ của ta ơi, lười biếng mà cũng có thể mượn cớ như vậy, tỷ tỷ, ta thật sự là bội phục sát đất…”
Cái gì lấy cớ hả, ta là nói thật! (*)
__________
(*) Trích đoạn từ bản edit
Review by #Huyên Chiêu Nghi
Bìa: #Bí Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban