Liệu có tồn tại tình yêu trong một mối quan hệ không bình đẳng? Liệu tình yêu có đến giữa hai con người có xuất phát điểm khác nhau, ở bên nhau vì một lời hứa hẹn của cha mẹ? Đã từng kinh qua biết bao câu chuyện ngôn tình giữa hoàng tử và cô bé lọ lem, mình xin trả lời là có và sẽ càng dễ dàng hơn nếu như hoàng tử vừa gặp đã yêu và sẵn sàng tìm mọi cách để ở bên cô ấy. Nhưng câu chuyện giữa Vệ Lẫm và Trần Nhược Tinh lại thiếu đi phần cổ tích đấy.
Từ Vi Chu xa xôi, Trần Nhược Tinh đến Giang Thành học đại học với mong muốn nhỏ nhoi là tìm lại được mẹ ruột - người đã vì trót lỡ sinh ra cô mà bị cha mẹ từ mặt; người đã vứt bỏ con gái ngay khi mới lọt lòng rồi rời đi. Nhưng hành trang Nhược Tinh mang đến Giang Thành không chỉ có ước mơ và khao khát tìm mẹ mà còn có câu chuyện của bà ngoại về hôn ước của cô với nhị thiếu nhà họ Vệ.
Vệ Lẫm và Trần Nhược Tinh cứ thế gặp nhau ở nhà ga Giang Thành, vô tình lại trở thành bạn học chung lớp ở Đại Học. Vệ Lẫm được mẹ và cả nhà giao phó chiếu cố cho “vị hôn thê” của mình thì cũng thật sự quan tâm đến cô. Cho dù thứ tình cảm dành cho Nhược Tinh len lỏi chảy và lớn dần trong anh từ lúc nào anh cũng chẳng hay biết mà cũng chẳng thể gọi tên.
Dần dần anh phát hiện Trần Nhược Tinh có vấn đề giao tiếp với tất cả nam sinh, bao gồm cả anh. Hoá ra việc quản thúc nghiêm ngặt có phần chuyên chế của bà ngoại đã tạo cho Nhược Tinh bóng ma tâm lý, làm cô sợ và không dám tiếp xúc với bất kỳ bạn khác giới nào, trừ những người cô thật sự quen thuộc hoặc tín nhiệm - như Vệ Triệt - đại thiếu gia nhà họ Vệ hoặc Tư Triết - giảng viên tâm lý phụ trách chữa bệnh cho cô.
Vì lời hứa với bà ngoại, rốt cuộc Trần Nhược Tinh và Vệ Lẫm cũng đính hôn ở tuổi 20, lứa tuổi mà cả tương lai như thế nào họ còn chưa xác định rõ, nói gì đến việc xác định ở bên cạnh một người đời đời kiếp kiếp. Bản thân Vệ Lẫm đồng ý nhưng cũng không hiểu rõ tình cảm của mình, còn Nhược Tinh ngoài sự mến mộ dành cho Vệ Lẫm còn có cả sự tự ti vì bản thân mình thua kém so với anh.
Sau khi đính hôn, Vệ Lẫm đi du học, họ chờ nhau 2 năm, để rồi khi trở về bàn chuyện đám cưới, Vệ Lẫm lại quyết định từ hôn vì anh cảm thấy vị trí của mình trong lòng cô không sánh bằng Vệ Triệt, thậm chí là Tư Triết. Anh không cảm nhận được tình yêu từ vị hôn thê của mình và cũng không biết rõ với mình cô có vị trí như thế nào. Không ngoài dự đoán, Trần Nhược Tinh đồng ý và dọn ra khỏi nhà anh.
...Và từ đó, hành trình tìm lại tình yêu bắt đầu…
Vệ Lẫm được Dạ Mạn xây dựng là một chàng trai tuổi trẻ tài cao lại có tấm lòng ấm áp ẩn nấp sau vẻ ngoài lạnh lùng, chuẩn tổng tài bá đạo phiên bản còn sót lại hơi thở thanh xuân và dĩ nhiên là đối tượng hâm mộ của bao trái tim thiếu nữ, bao gồm cả Trần Nhược Tinh.
Nhưng anh chàng IQ cao ngất thì hay đi kèm với chỉ số EQ tỷ lệ nghịch. Anh đối tốt với Nhược Tinh theo phân phó và theo thói quen mà cũng không tự tìm hiểu tại sao mình luôn đối tốt với cô gái này. Anh đồng ý đính hôn, đồng ý ràng buộc cuộc đời mình vào cô suốt đời không hề miễn cưỡng nhưng có vẻ như anh chỉ xem đó là một điều hiển nhiên và không cảm thấy phản cảm chứ không phải vì một cảm xúc khác lạ nào cả.
Thậm chí sau khi đính hôn, chung một nhà, anh vượt quá giới hạn với cô trong cơn say, tỉnh lại còn nghĩ đó chỉ là một giấc mơ. Ngược lại, anh luôn cảm thấy cô gái này không yêu mình, luôn bài xích mình trong khi lại tín nhiệm anh trai mình và Tư Triết. Vì thế, anh chấp nhận buông tay để cô được tự do…
Trong khi đó, Trần Nhược Tinh lại được tác giả xây dựng là một cô gái có chiều sâu nội tâm. Sâu đến mức mọi cảm xúc, mọi tình cảm của cô đều bị che giấu đi. Chừa lại bên ngoài chỉ là vẻ ngoài xinh đẹp và một tâm hồn mong manh dễ vỡ vì những tổn thương của quá khứ và một căn bệnh tâm lý. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Nhưng Trần Nhược Tinh thật sự không mong manh mà trái lại rất cứng cỏi và mạnh mẽ. Chỉ là xuất phát điểm quá đáng thương làm cô luôn thu mình, tự ti. Mặc dù khát vọng tình cảm nhưng luôn xù lông chống đỡ, kháng cự lại mọi quan tâm chăm sóc của người khác, chỉ vì để không ai biết cô yếu đuối, không phải mắc nợ một ai.
Điều đó cũng hợp lý thôi khi cô được sinh ra mà không có tình yêu và sự bảo bọc của cha mẹ. Mẹ cô vì yêu cha cô nên sinh ra cô như một sợi dây trói buộc người mình yêu, nhưng ông ấy lại vì công danh sự nghiệp mà rời bỏ bà khi không biết đến sự tồn tại của cô, đi cưới một người có thể hậu thuẫn cho mình.
Còn bà ngoại cô lại mặc dù nuôi nấng và chăm sóc cô từ tấm bé nhưng cũng xuất phát từ một sự ích kỷ: sợ cô làm ảnh hưởng đến tương lai của con gái bà - người 19 tuổi đã không chồng mà sinh con. Bởi vì cô dù có đáng thương thì cũng không phải con gái của bà ngoại, mà chỉ là cháu gái. Nên cô không thể là một vết nhơ trong cuộc đời con bà. Vì vậy, bà đành vì con gái mà ép buộc mẹ con chia xa, cắt đứt quan hệ.
Kết quả là bà ngoại cô đã đúng. Mẹ cô tìm được hạnh phúc bên người chồng sau và cậu con trai kháu khỉnh đáng yêu, chỉ là thiếu hụt tình thương đối với Trần Nhược Tinh là không gì bù đắp được, làm cô trở nên dè dặt và tự ti với lòng tốt của mọi người.
Sự mâu thuẫn nội tâm làm cô an yên trong cái tôi của mình nhưng vô tình lại đẩy những người quan tâm yêu thương cô ra xa và Vệ Lẫm là một trong số đó. Bởi vì Vệ Lẫm không có một tình cảm vô điều kiện và bao dung của bề trên dành cho cô, như bố mẹ Vệ hay như Vệ Triệt, nên anh tổn thương khi không cảm nhận được tình yêu từ phía cô, khi anh cảm thấy mối quan tâm và sự chú ý của cô không dành cho anh.
Vì thế anh quyết định từ bỏ hôn sự. Chỉ là anh không biết từ bỏ cô lại không dễ dàng như thế. Bởi anh đã từ lúc nào, bất giác yêu cô, nên từ khi còn ở Mỹ, anh đã mua nhẫn cưới và luôn tâm niệm mỗi mình cô. Và điều quan trọng hơn nữa, anh không biết và không thể ngờ được người Trần Nhược Tinh yêu là anh, ánh mắt ngưỡng mộ của cô luôn dành cho anh. Chiếc cốc mà cô tặng anh lại là cốc đôi, lần đầu tiên cô cũng trao cho anh mà không một lời oán hận khi ngày hôm sau anh không hề đề cập đến.
Khi cả thế giới đều biết họ thuộc về nhau thì người trong cuộc lại mù mờ không hiểu. Khi đã từng có rồi lại để vuột mất thì họ mới dần thức tỉnh. Tỏ lòng nhau rồi thì Vệ Lẫm cũng không hề dễ dàng. Liệu kết thúc tốt đẹp có đến nhanh chóng với Vệ Lẫm hay hành trình truy thê của anh còn vấp phải nhiều thử thách nữa? Mời mọi người nhảy hố để biết nhé.
“Vì em hái xuống sao trời” là một câu chuyện dễ đọc nhưng không dễ cảm. Ấn tượng mang đến cho người đọc đầu tiên là mạch truyện không có cao trào. Cả nam chính lẫn nữ chính đều không dành cho đối phương một tình yêu mãnh liệt để có thể không buông tay với bất cứ giá nào và để làm hài lòng độc giả. Nhưng đó mới là cái hay của câu chuyện.
Họ đến với nhau quá nhanh quá dễ nhưng chính điều này, cộng thêm rào cản tâm lý từ hai xuất phát điểm khác nhau làm cho tình yêu của họ trở nên hời hợt và thiếu chất xúc tác. Chỉ đến khi thật sự tách ra, thật sự biết đối phương không còn chờ đợi mình nữa thì ngọn lửa mới thổi bùng lên và mang họ về bên nhau.
Lại may mắn hơn nữa là dù nam nữ chính chậm nhiệt nhưng lại được sự hậu thuẫn hết mình của gia đình và bạn bè, từ người bà ép gả, đến người mẹ cứ đốc thúc và người anh luôn tạo cơ hội cho em trai quan tâm chăm sóc em dâu tương lai, đã làm cho họ cứ hiển nhiên cột chặt bên nhau.
Đây là một câu chuyện thích hợp để vừa đọc vừa suy ngẫm và rèn luyện trái tim bao dung với nam nữ chính vì đã suýt để vuột mất tình yêu vì sự hời hợt và tự ti của mình.
____
“ “: Trích từ truyện.
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban