Phó Cảnh Tri - cây vạn tuế của học viện quản lý công rốt cuộc cũng nở hoa. Nghe nói Phó lão sư bị bạn gái cưa đổ chỉ trong vòng 3 ngày. Bạn gái của Phó lão sư còn là cựu sinh viên của học viện.
Nghe nói sư mẫu là bạn thân của Sở Mịch - nghiên cứu sinh ngành quản lý công, sinh viên của Phó lão sư. À, hay là họ quen nhau là do Sở Mịch mai mối nhỉ?
Còn nghe nói bạn gái của Phó lão sư là tiểu phú bà, một tay kinh doanh tiệm bánh ngọt trà sữa rất có tiếng, gần đây còn chuẩn bị ra đời tiệm thứ hai và tiệm thứ ba. Cô lại là trò cưng của các lão sư trong học viện nên thường đích thân mang trà bánh đến, hay do đó mà quen biết với Phó Cảnh Tri?
Hoá ra, nhân vật chính trong câu chuyện - nhân vật được xem là đã hái mất đoá hoa cao lãnh Phó Cảnh Tri là Kiều An - cựu sinh viên của học viện, tốt nghiệp ra trường lại rẽ hướng đi kinh doanh tiệm bánh ngọt và trà sữa.
Kiều An thật sự là người yêu của Phó Cảnh Tri, họ thật sự biết nhau nhờ vào Sở Mịch nhưng đó lại là câu chuyện giữa hai người thầm mến nhau và theo đuổi lẫn nhau.
Khi ấy, Kiều An lại một lần nữa mềm lòng đến học cùng Sở Mịch, tiện tay điền giấy điểm danh thay cho cô ấy vào trễ như mọi lần. Nhưng mà lần này thì lại khác, cô không trót lọt và còn đắc tội với một nam sinh ngồi ở cuối lớp khi lỡ tay làm rách quyển bút ký mà anh đang viết, rồi còn dày mặt mượn cả bút của anh để ghi tên hộ Sở Mịch.
Nhưng chính nhờ vậy mà anh "sinh viên" Phó Cảnh Tri nhìn thấy được cái tên Sở Mịch trên giấy đăng ký, rồi nhận ra việc người mang cái tên ấy thực chất không phải là người đã "đắc tội" với anh, cũng không phải là người mà anh đã "lỡ uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời".
Đây là câu chuyện mà Kiều An mặc dù là chủ tiệm bánh ngọt nhưng không thể xếp vào thể loại mỹ thực văn vì chính cô không phải là thợ làm bánh chủ chốt. Cô chỉ có tư duy kinh doanh sắc bén và may mắn hợp tác được với Hạ Lan, một người thợ làm bánh có tài, đến nỗi hình chú heo Peppa được em họ của Phó Cảnh Tri nhờ cô vẽ lên cốc trà sữa cũng khiến anh không thể nào mở miệng khen đẹp được.
Kiều An cũng không quá nhạy cảm để nhận ra Phó Cảnh Tri có ý và đang theo đuổi mình, nhưng cô lại mạnh mẽ truy đuổi tình yêu khi biết rằng mình đã thích anh. Thậm chí cô còn lặn lội đến tận nơi anh đang dạy học tình nguyện, chụp một bức ảnh đưa lên Weibo chỉ để anh biết mình đang ở rất gần anh và tạo cơ hội để gặp nhau. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247)
Kiều An cũng không ngại khi sự cảm mến đủ lớn thì tự mình tỏ tình, mặc kệ ngày hôm đó Phó Cảnh Tri cũng đã chuẩn bị để bày tỏ với cô. Và cô gái này không làm cho độc giả phải thất vọng, bằng sự khéo léo và kiên định đã dẹp hết tất cả trở ngại cùng đối thủ trên con đường đi đến trái tim của Phó Cảnh Tri. Cho dù đối thủ của cô có là những nhân vật thâm tình và thế gia nổi bật như học trò cũ của mẹ Phó hay cháu gái của bác sĩ chủ trị cho mẹ Phó.
Nhân vật Phó Cảnh Tri được tác giả xây dựng có phần đi vào lối mòn của các anh giáo bên ngoài đẹp trai, tài hoa, lạnh lùng nhưng bên trong lại dịu dàng ấm áp. Có khác thì chính là Phó Cảnh Tri không xuất thân danh gia vọng tộc như đa số trong truyện ngôn tình. Ngoài ra, anh còn có một bản án treo trên đầu: căn bệnh Meniere di truyền từ bà ngoại sang mẹ anh, dẫn đến suy giảm thính giác, thậm chí có thể mất cả thính giác.
Cũng chính bởi căn bệnh di truyền này mà cha mẹ của Kiều An đã một mực phản đối hai người đến với nhau. Nhưng từ đó lại càng thấy được sự nhu tình, nhẫn nại của Phó Cảnh Tri - thứ bổ khuyết tuyệt vời nhất cho sự kiên định mạnh mẽ của Kiều An giữa bộn bề trở ngại.
Vì lời hứa "Nhất định không buông tay" mà cả hai đã nỗ lực, đã đấu tranh, đã hết lòng kề vai sát cánh bên nhau cho đến khi tình yêu của họ được chấp nhận.
Đây thật sự là một câu chuyện "vừa vặn có chút ngọt". Bởi vì truyện có ngọt, có sủng nhưng mọi thứ đều có vẻ chưa được tới. Sóng gió cho chuyện tình của họ, bên cạnh căn bệnh suy giảm thính lực của Phó Cảnh Tri thì còn có sự bận rộn của Kiều An trong việc kinh doanh.
Tuy nhiên, mình lại không thích việc Kiều An bận rộn và phát triển tốt việc kinh doanh lại từng có thời điểm trở thành một gợn sóng trong tình cảm mà Phó Cảnh Tri dành cho cô. Bởi đơn giản theo quan điểm của mình, một giáo sư đại học học rộng tài cao và có một tình yêu sâu sắc dành cho Kiều An sẽ không vì những lời trêu "sau này ai giữ tiền, ai làm chủ gia đình" mà phân vân suy nghĩ.
Ngoài ra, mình cũng không cảm tình việc tác giả để cho sau tất cả mọi khó khăn, câu chuyện lại bị vướng vào một chi tiết khá “tệ”, khi Kiều An vì công việc đã để Phó lão sư chờ đợi cả đêm vào hôm sinh nhật của cô.
Cuối cùng, thêm một điểm mà mình không thích ở truyện này là tác giả có vẻ không ưu ái cho tuyến nhân vật phụ. Tất cả các nhân vật phụ đều không có được cái kết đẹp cho quá trình theo đuổi tình yêu của mình.
Ngoài chị họ Hứa Nụ có vẻ rốt cuộc cũng hạnh phúc bên anh người yêu phá gia chi tử, thì kết cục của chặng đường tình yêu của Mục Thừa Dương với Hạ Lan, Sở Mịch với Hàn Chinh đều bị bỏ ngỏ, khiến câu chuyện trở nên mất đi sức hút vì đưa ra quá nhiều nhân vật phụ với những câu chuyện tình cảm gợi hiếu kỳ cho độc giả rồi lại bị bỏ lửng như vậy.
Thậm chí người đọc còn không được biết giữa Mục Thừa Dương và Hạ Lan đã thật sự xảy ra chuyện gì dẫn đến Hạ Lan bỏ đi và trốn chui trốn nhủi mỗi khi gặp anh. Còn Sở Mịch tâm tâm niệm niệm theo đuổi Hàn Chinh từ bao nhiêu năm nhưng Hàn Chinh sau khi ly dị vợ lại tái hôn với một cô gái “có vẻ giống vợ cũ” mà không mảy may động tâm với Sở Mịch.
Ngoài ra, còn có một ông anh họ cảnh sát của Sở Mịch, người mà cô ấy hay gán ghép cho Kiều An, được tác giả đưa vào truyện nhưng không rõ có mục đích và vai trò gì… Hy vọng đây là chiêu câu khách của tác giả cho những câu truyện tiếp theo.
Vì vậy, truyện chỉ thích hợp dành cho những bạn cực kì dễ tính, không để ý hay có phần xem kỹ như mình. Còn nếu thấy hợp gu, mn hãy nhảy hố ủng hộ bạn editor nhé.
À, truyện có set pass cho những chương sau, pass có thay đổi tùy thời điểm nhưng dựa trên nội dung của những phần khác, không khó để giải.
____
“ “: Trích từ truyện.
Rv: Hoàng Tú Nữ
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban