Văn án:
“Chuyện tình bắt nguồn từ cuộc “xem chim” của một người đàn ông và một cậu con trai.
Lần đầu Ôn Thừa Thư nhìn thấy Hình Dã, chính là lúc “cô nàng” đang ngồi xổm hút thuốc ở cuối phố chợ đêm bên cạnh làng đại học.
Một tên biến thái thích khoe thân mở rộng vạt áo măng tô ngay trước mặt “cô nàng”. “Cô nàng” ngước mắt nhìn thẳng vào đối phương, sau đó ngậm thuốc đứng dậy, bình tĩnh kéo quần mình xuống.
Tên biến thái kinh hãi định chuồn đi, lại bị Ôn Thừa Thư nhanh tay tóm được. Ôn Thừa Thư nhìn về phía cô gái cao gầy trước mặt, mở miệng: “Em gái à, em…”
Nói được một nửa, anh lại bất cẩn liếc xuống nửa dưới của “cô nàng”, không khỏi cứng họng, cuối cùng, anh gian nan nói cho hết lời: “… Không sao chứ?”
Hình Dã ngậm thuốc, ánh đèn đường mờ nhạt làm cho cái nốt ruồi nhỏ màu nâu ở đuôi mắt cậu sáng lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của người đối diện, cậu chậm rãi kéo quần tử tế, như không có chuyện gì xảy ra, đáp lại một câu: “À, không sao.”
Lần thứ hai Ôn Thừa Thư nhìn thấy Hình Dã, lúc này cậu đang mặc một cái áo gió dài, nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt hơi hồng hồng. Cậu ghé sát lại gần, thấp giọng cười hề hề như kẻ tâm thần, hỏi: “Xem chim không anh?”
Ôn Thừa Thư: “…”
***
Hình Dã phải lòng một đôi tay.
Nói ra cũng thật lạ, người khác thường yêu từ cái nhìn đầu tiên vì khuôn mặt của đối phương, Hình Dã lại đi yêu mê mệt một đôi tay, thậm chí còn chẳng nhớ rõ mặt mũi đối phương ra sao mà đã ngay lập tức rơi vào lưới tình.
Cả ngày cậu cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, ngồi trong lớp vẽ cũng vẽ “tình tay trong mộng”, ngồi một mình mơ màng cũng nhớ “tình tay trong mộng”. Bạn thân hiếu kỳ hỏi mày sao thế, Hình Dã cũng mơ màng trả lời ”tao yêu rồi.”
Hình Dã là sinh viên trường nghệ thuật, vì thế tất nhiên tính cách của cậu có hơi khác người một chút. Ngay sau hôm gặp gỡ bàn tay đẹp như mơ ấy, Hình Dã quyết định đi xăm một nốt ruồi nhỏ lên tay; cũng bởi cậu nhớ rằng trên bàn tay xinh đẹp, khớp xương rõ ràng ấy, có một nốt ruồi nho nhỏ.
Nhưng chỉ mới gặp một lần, dù ấn tượng có sâu đậm đến mấy đi chăng nữa, thì cũng không thể nhớ từng chi tiết của đôi tay đẹp đẽ ấy. Hình Dã vô cùng ảo não, vì sau đó cậu phát hiện ra, ngoài đôi tay đẹp như mơ kia, khuôn mặt chủ nhân của nó trong trí nhớ của cậu rất mơ hồ. Họ chỉ tình cờ gặp nhau đúng một lần, vào buổi tối Hình Dã đụng độ tên biến thái trong ngõ; không biết liệu sau này còn cơ hội gặp lại nhau nữa hay không.
Nhưng vận mệnh đúng là rất kì diệu, ông trời đã tốt bụng cho Hình Dã biết yêu, tất nhiên cũng sẽ không ác độc mà tước đi mùa xuân của cậu. Hai người rất nhanh đã gặp lại nhau.
Lần thứ hai gặp nhau, Hình Dã đang đưa một chú chim béo đi chữa chân, đi từ phòng khám ra ngoài liền đụng phải Ôn Thừa Thư. Lúc đầu Hình Dã chỉ hơi ngờ ngợ, nhưng khi thấy đôi tay đẹp đẽ kia chìa ra trước mặt mình, cậu lập tức xác định được, đây là tình trong mộng của mình.
Cơ hội ngàn năm có một, Hình Dã lại là người bạo dạn thức thời, vì thế tất nhiên cậu sẽ không bỏ qua cơ hội bắt chuyện với người ấy.
“Cậu ghé sát lại gần, thấp giọng cười hề hề như kẻ tâm thần, hỏi: “Xem chim không anh?”
Ôn Thừa Thư: “…”
Trùng hợp hơn nữa, Ôn Thừa Thư, chủ nhân của đôi tay đó lại là anh trai học đệ của cậu.
Thiên thời địa lợi nhân hoà, Hình Dã lập tức bước lên con đường theo đuổi Ôn Thừa Thư.
***
Hình Dã làm một thiếu niên có vẻ nổi loạn, bất cần. Trong mắt mọi người, cậu là hoa khôi giảng đường, cũng là một kẻ quái dị. Đám bạn bè của Hình Dã khi nghe cậu biết yêu rồi ai nấy đều sửng sốt, sau đó dùng kinh nghiệm yêu đương chắp vá của mình đã giúp Hình Dã.
Ví dụ như tư vấn cho cậu nên nhắn tin wechat với Ôn Thừa Thư thế nào.
Ví dụ như giúp cậu trang điểm sương sương để đi gặp Ôn Thừa Thư.
Ví dụ như giúp cậu photoshop ảnh, bóp méo cả mặt, zoom to cả mắt để lôi kéo sự chú ý của Ôn Thừa Thư.
Ngoài sự giúp đỡ của bạn bè, Hình Dã cũng rất tự giác trên con đường theo đuổi của mình. Cậu không ngần ngại che giấu tình cảm si mê đối với Ôn Thừa Thư, một lòng quyết tâm theo đuổi người đàn ông này.
Khi em trai Ôn Thừa Thư nói với cậu “Cảm ơn anh Dã”, cậu nhéo nhéo mặt nhóc, cười hì hì: “Còn gọi anh nữa, kêu chị dâu… Đm!”
Sau khi add wechat của nhau, câu Ôn Thừa Thư hay nhắn nhất là: “Em có muốn xem chim không?” (chim cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng nha=)) )
Câu Hình Dã hay nhắn nhất là: “Vâng”.
Hình Dã có vẻ bất cần, không để ai vào mắt, nhưng đối diện với Ôn Thừa Thư ôn hoà điềm đạm, cậu lại rất ngoan ngoãn, y như nai con vậy. Ôn Thừa Thư ban đầu không để ý lắm, vì có rất nhiều người muốn bò lên giường của anh, lời yêu ngọt nhạt gì anh cũng đã nghe qua. Hình Dã quá trong sáng, quá sạch sẽ, nhiệt thành của cậu xốc nổi y như tuổi trẻ của cậu vậy; do đó Ôn Thừa Thư nghĩ rằng Hình Dã sẽ không kiên trì được bao lâu.
Thế nhưng Hình Dã không những cực kì kiên trì, cực kỳ ngoan, mà còn cực kỳ yêu anh.
Rõ ràng Ôn Thừa Thư không phải là một người bất cẩn dễ dụ, so với Hình Dã non nớt, anh đã sớm nắm trong tay cả Ôn thị hùng mạnh. Thế nhưng, người đàn ông vẫn tự cho là mình kiềm chế rất tốt ấy, cuối cùng vẫn rơi vào lưới tình với Hình Dã.
Hình Dã trao cho Ôn Thừa Thư tình yêu đầu đời, sự chân thành, ngây ngô và nhiệt huyết của mình.
Còn Ôn Thừa Thư, anh nguyện ý đem toàn bộ sự ôn nhu, dịu dàng, chân thành của mình cho cậu.
“Chỉ cần Ôn Thừa Thư cho cậu một chút ánh mặt trời, cậu có thể rực rỡ đến chói mắt rồi.”
***
Mình quyết định đọc “Xem chim không anh” vì cái tựa quá ư là ấn tượng, nhưng khác với ấn tượng khi đọc văn án; đọc truyện rồi mình mới thấy Hình Dã không chỉ có một mặt bất cần, nổi loạn, mà còn rất ngoan. Quan trọng là cậu chỉ ngoan với một mình Ôn Thừa Thư, khi nhắn tin gọi điện nói chuyện đều gọi “Anh ơi”, trả lời “Vâng”, “Vâng ạ”, ngọt ngào lắm luôn. :”>
Ôn Thừa Thư là người đàn ông thành đạt điển hình, nên từ đầu anh không quan tâm tới việc Hình Dã tuyên bố sẽ theo đuổi mình lắm, nhưng càng về sau anh càng lúc càng yêu mến cậu thiếu niên dương quang chói lọi này. Trong mắt anh, Hình Dã lúc nào cũng vui vẻ, kiên cường, bị người ta bôi xấu cũng không thèm chấp, sẽ không chủ động bày tỏ nỗi khổ tâm với bất kì ai.
Cũng chính cậu thiếu niên này, đã nói chúc mừng sinh nhật anh, cho anh nghe lời chúc mà đã rất nhiều năm rồi anh không được nghe. Bởi vì cha mẹ Ôn Thừa Thư mất đúng vào ngày sinh nhật anh.
“Có phải đã rất lâu rồi không có ai chúc anh sinh nhật vui vẻ?” Vành mắt Hình Dã lại đỏ, giọng nói của cậu mang theo sự run rẩy không thể kiềm chế. Cậu cố nhịn không để nước mắt chảy ra, nói với anh: “Sinh nhật vui vẻ, Ôn Thừa Thư.”
Nói chung là, truyện ngọt ngào, vui vẻ, hài hước lắm, H cũng nóng bỏng luôn. Ôn Thừa Thư dirty talk hơi bị đỉnh đó nha. =)) Bởi vì hai người quen nhau nhờ một câu “Xem chim không anh”, nên khi lên giường ảnh cũng hỏi Hình Dã là, “Thích anh hay thích mút chim anh?” =))))
Edit bộ này cũng rất mượt, tuy nhiên đoạn kết lại không như ý lắm khiến mình hơi hụt hẫng, vì kết quá nhanh và quá gấp nên thành ra có cảm giác truyện chưa có gì mấy. Cơ mà bỏ qua điều đó thì HE 100% nha, cuối cùng Ôn Thừa Thư và Hình Dã yêu nhau và sống hạnh phúc mãi mãi về sau. :”> Nếu bạn thích đọc truyện ngọt sủng, thụ truy công thì hãy thử bộ này xem sao nha.
____
“ “: Trích từ truyện
Review by #Ám Tần
Bìa: #Lam Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Cre: Google/Huaban