#Review
MỊ CÔNG KHANH
Tác giả: Lâm Gia Thành
Thể loại: Trọng sinh, cổ đại, điền văn, chiến tranh, nữ cường, nam thông minh, HE
Độ dài: 208 chương + PN
Tình trạng: Hoàn
______________
“A Dung sai lầm rồi.”
“Nàng cho rằng, ta thực sự để ý thanh danh này sao?”
“Kỳ thật, cũng có để ý. Nhưng so với A Dung ôn nhu ở trong lòng ta, ta thà rằng bị thế nhân mắng rằng hoang đường.”
“Khanh khanh, xem đi, nàng lại là của ta rồi.”
“Mị công khanh”, nét đẹp rực rỡ, trong yêu mị lại có sự tao nhã, thấm đẫm từng trang giấy.
Trần Dung nàng là một linh hồn gãy cánh, từng dùng hết trái tim yêu thương một người, nhưng đổi lại chỉ là cái chết trong đau đớn và nỗi oán hận khôn nguôi. Trong tuyệt vọng Trần Dung mới dần tỉnh lại, bắt đầu cuộc sống một lần nữa. Nàng xinh đẹp, quyến rũ nhưng lại có trái tim cứng rắn nhất. Nàng dùng hết trí tuệ một kiếp trước giữ mình trong sạch, định sống một cuộc đời bình an, cho tới khi gặp chàng.
Chàng là mây bay trên trời, là thần tiên cõi xa, không tài nào với tới. Chàng là Thất Lang Vương Hoằng của Lang Gia Vương Thị, một gia tộc lớn mạnh bậc nhất trong thiên hạ. Chàng nắm trong tay sự sống chết của không biết bao nhiêu người, trong đó có cả nàng. Người như chàng, làm sao lại để ý tới cô gái bé nhỏ thấp kém như nàng đây. Nhưng một chữ “tình” lại khiến trời đất đảo điên. Cao quý đến mấy, cũng có lúc bất lực trước trái tim mình. Lúc đầu chàng chú ý bởi nàng là người con gái đẹp nhất trong những người đẹp, và nàng có lá gan không nhỏ, dám lợi dụng chàng để lấy chút lợi ích. Chàng dùng tâm cơ tính kế nàng, lại không biết rằng chính mình cũng bị kéo vào cuộc chơi ái tình. Cuối cùng, giữa hai người, không ai có thể rút chân khỏi. Giữa gia tộc, đất nước và cả danh dự, chàng đã lựa chọn nàng. Dùng một đời bảo hộ nàng, vứt bỏ hết thảy lại không hề nuối tiếc. Cuộc đời của hai người, đã không thể viên mãn hơn.
Hắn, Nhiễm Mẫn, cả hai kiếp đều là một vị tướng quân anh dũng nơi sa trường, có màn gió tanh mưa máu nào chưa trải qua? Kiếp trước, nàng chỉ là một người phụ nữ tầm thường có chút nhan sắc, hắn chẳng thèm để vào mắt. Nhưng tới khi thấy nàng chết đi, hắn mới thấy hối hận, sau này, cũng chẳng còn ai thật lòng yêu thương, hi sinh tất cả vì hắn như người con gái đó. Kiếp này, nàng vĩnh viễn vẫn chỉ là một phụ nhân nhỏ bé, liếc mắt là quên mất. Nhưng vì cớ gì, hắn vẫn nhớ mãi không quên. Vì cớ gì, hắn tha thứ nàng phản bội mình, lạnh lùng với mình, lại cam tâm tình nguyện bảo hộ nàng, nguyện cho nàng một đời bình an. Đáng tiếc, hắn không thể nắm giữ nàng. Cái gì là yêu, là đau, là khổ, nàng tàn nhẫn trả lại hắn tất cả. Cả đời này của hắn, chỉ sợ không bao giờ tìm được ai hiểu mình như thế nữa rồi.
Lâm Gia Thành luôn là một trong những tác giả tôi yêu thích. Truyện của Lâm Gia Thành thường lấy bối cảnh thời Xuân Thu – Chiến Quốc, khi mà vai trò của người phụ nữ trong cuộc sống còn bị xem nhẹ, và chiến tranh cát cứ diễn ra khắp nơi. Những người phụ nữ trong truyện đều có đặc điểm chung, đó là rất thông minh, quyết liệt trong tình cảm, mạnh mẽ nhưng đôi lúc vẫn có chút yếu đuối, vì suy cho cùng, phụ nữ vẫn là những sinh vật cần được bảo vệ và nâng niu.
“Mị công khanh” là một cuốn truyện trọng sinh, nhưng nữ chính Trần Dung không đặt nặng vấn đề báo thù, chỉ muốn bước tiếp trong cuộc đời mới, sống hạnh phúc hơn. Và số phận đã cho nàng gặp Vương Hoằng, người nàng yêu nhất và có lẽ cũng hận nhất. Vương Hoằng là trưởng tử của gia tộc, cuộc sống trong danh giá khiến chàng luôn để con mắt trên cao trông xuống mọi người khác, và chàng cũng đủ tài năng để làm điều đó. Nhưng chàng không ngờ mình sẽ rơi vào tình yêu với A Dung, rồi vì nó mà buông tha cho tất cả vinh hoa phú quý.
Phải nói là Vương Hoằng là một trong những nam chính tôi yêu thích nhất. Chàng vừa có sắc đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”, lại hiểu biết và trí tuệ sâu sắc, có trách nhiệm với gia tộc, nói theo cách hiện đại đó là một người đàn ông trầm ổn và thành đạt trong sự nghiệp. Còn trong tình yêu, chàng lại là kẻ “lãng mạn” đến chết người, dám yêu, dám hi sinh, dám đấu tranh cho tình cảm và bảo vệ người mình yêu. Người đàn ông mà tài sắc và tình đều vẹn toàn như thế, bạn còn mong gì hơn?
Nói nhiều thành nói thừa, tóm lại, đây là một cuốn điền văn tuy không quá ngọt ngào nhưng lại rất cuốn hút. Tính cách nhân vật ổn, tình tiết xây dựng hợp lí, có hơi buff các nhân vật nhưng ở mức chấp nhận được, và nam chính thì siêu cấp đẹp trai đáng yêu thông minh. Còn ngần ngại gì mà không nhảy hố này hả các bạn?
____________
Review by Huyên Chiêu Nghi
Bìa: Hoạ gian phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban